Người ta đều bận rộn làm nhiệm vụ, còn đội này chỉ như một đám ăn không ngồi rồi.
Đã thế Tống Dật vẫn mải mê hưởng lạc cùng Ngô Tiêm Nhu trong bệnh viện, khiến đội cô chịu đủ mọi ánh mắt soi mói, khinh thường trong quân khu.
Bầu không khí này… say quá nha.
Vất vả phơi gió phơi nắng, trải qua mọi huấn luyện gian khổ để trở thành bộ đội đặc chủng, ngoại trừ chuyện thay quốc gia làm việc thì còn là vì tiền thưởng đãi ngộ rất cao.
Nếu tình hình này cứ tiếp diễn, rồi sớm muộn gì cả đám cũng bị cách chức tập thể.
Mà gọi điện cho Tống Dật thì cũng không ổn, cho nên cả đội chỉ biết chắp tay mặc niệm.
Thỉnh thoảng cả đội cũng được điều động tới thực hiện một nhiệm vụ nhỏ, mà nhiệm vụ này đơn giản tới mức chỉ cần một người thôi cũng có thể giải quyết được.
Hiện giờ cả đội đâu khác gì một đám gia súc bị chăn thả nuôi nhốt.
Ninh Thư cũng suy tính tới trường hợp cô xuất hiện trước mặt hai người kia để khuyên bảo Tống Dật, hiển nhiên biết rõ kết quả sẽ là gây ra hiểu nhầm lớn.
Lỡ đụng phải hố mìn, khiến tình yêu của họ gia tăng thêm sắc thái thì chết dở.
Sinh sản vốn là bản năng của loài vật, còn tình yêu chính là thứ mỹ cảm hóa cho việc giao phối, duy trì giống nòi.
*Mỹ cảm: Cảm nhận sâu sắc về cái đẹp.
Ninh Thư thực sự muốn cho Tống Dật một cái tát mạnh tử.
*Tát mạnh tử:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/3361179/chuong-1739.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.