Trò vui? Có gì hay mà chê cười?
Ninh Thư vừa đọc lướt tài liệu, vừa nghe Chu Nghĩa lảm nhảm.
“Nói ngắn gọn lại.” Ninh Thư không nhịn được ngắt lời: “Hai người họ sắp cưới?”
“Chắc chắn 99%, hiện tại phòng bệnh rất hỗn loạn, không thì cô tới đây nghía qua một chút? Đại tiểu thư tự tay hầu hạ đội trưởng, dáng vẻ không được tình nguyện cho lắm.” Chu Nghĩa vui vẻ cười trên nỗi đau của người khác.
Ninh Thư không nhịn được trợn mắt, sống ở đâu cũng không né được mấy thằng ngố.
Nếu hai người này thực sự kết hôn, toàn đội sẽ giải tán, để xem sau này cha vợ mi có cho mi ra ngoài chơi bời gái gú không.
“Chốc nữa tôi tới.” Ninh Thư lau khô đầu, chỉnh sửa tóc tai gọn gàng, mặc quân phục chỉnh chu.
Cô muốn tới bệnh viện xem đã xảy ra chuyện gì.
Ninh Thư xách theo rổ hoa quả tới trước cửa phòng bệnh, chưa gì đã nghe được động tĩnh bên trong.
Vừa mở cửa đã thấy Ngô Tiêm Nhu nhăn mặt như khỉ, bộ dạng không kiên nhẫn đút cháo cho Tống Dật.
Lúc Ninh Thư đi vào, bầu không khí trong phòng lập tức đóng băng.
Ngô Tiêm Nhu trông thấy một thân quân phục nghiêm chỉnh của Ninh Thư, khẽ nhếch môi cười khẩy, nữ không ra nữ, nam không ra nam, thật chẳng ra làm sao.
Sao Tống Dật lại quan hệ bất chính với một ả đàn bà xấu hoắc như vậy?
Có vẻ Ngô Tiêm Nhu đã quên mất rằng tin đồn này do chính miệng cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/3361176/chuong-1736.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.