Ngô Tiêm Nhu diện một bộ đồ vô cùng thời thượng, sang trọng, mái tóc bồng bềnh mềm mại ôm gọn khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo, chân đeo đôi giày cao gót xinh xắn, tôn lên đôi chân dài nuột nà.
So về ngoại hình, Ô Tĩnh không có cửa so với Ngô Tiêm Nhu.
Vì thế Ngô Tiêm Nhu không thèm để Ninh Thư vào mắt, lạnh lùng đáp lời: “Hiển nhiên tôi đã nói cho cha biết tôi không muốn kết hôn với một tên lính mọi rợ, nhưng cha vẫn không thay đổi ý định, vẫn nhất quyết bắt ép tôi phải kết hôn bằng được.”
Ninh Thư không nhịn được nhăn mày, sao luôn treo “lính mọi rợ” trên miệng vậy, kì thị nghề nghiệp à?
Sắc mặt Ninh Thư trầm xuống: “Vậy cô cho rằng chỉ khi đội trưởng nói chuyện cùng cha cô, cha cô mới thay đổi ý định sao? Hơn nữa đội trưởng cũng chỉ là cấp dưới của cha cô, ngay cả cô là con gái ruột còn không khuyên nhủ được cha mình, thôi cô bớt làm phiền đội trưởng đi.”
Cô ta không nhận thức được hành động của mình khiến người khác khó xử hay sao?
Ngô Tiêm Nhu cảm thấy bực bội, giọng nói bỗng chốc cao vút: “Cô là ai, đây là chuyện riêng giữa tôi và Tống Dật, ai cho cô chõ miệng vào?”
“Tôi là cấp dưới của anh ấy.”
“Nếu chỉ là cấp dưới, vì sao lại chen ngang trong lúc đội trưởng nói chuyện cùng người khác, Tống Dật, anh có biết quản lí cấp dưới không thế?” Dù sao Ngô Tiêm Nhu cũng xuất thân từ con nhà nòi, giọng điệu thị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/3360947/chuong-1734.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.