Tống Dật thấy đám cấp dưới quậy loạn một trận, quay sang nói với Ngô Tiêm Nhu: “Xin lỗi cô, bọn họ luôn ồn ào như vậy, nhất thời có hơi bỗ bã.”
Chưa nói tới việc kết hôn hay không, nhìn tình cảnh này có lẽ hai người họ sẽ khó mà đến được với nhau.
Ngô Tiêm Nhu không chấp nhận lời xin lỗi của Tống Dật, khẽ cau mày: “Cha từng khen anh là một quân nhân biết cách giáo huấn người dưới, vô cùng kỉ luật, nghiêm minh, nhưng hiện tại nhìn xem họ có như một đám lính mọi rợ không, chẳng khác nào lũ lưu manh biến thái.”
Ngô Tiêm Nhu thẳng tính bộc trực, nghĩ gì nói đó.
Không hề cố kỵ tới những người trong phòng, còn lớn tiếng chửi cả đám là lính mọi rợ.
Trong kịch bản, Tống Dật vì Ngô Tiêm Nhu mà nguyện làm một chiếc đệm lưng, không ngừng thu dọn tàn cục cho những trò nhảm nhí mà cô ta gây ra.
Dần dần hắn mất đi sự cơ trí vốn có, liên tiếp đắc tội với nhiều người.
Đây không phải là cái cớ để người ta nhắm tới cô vợ yêu kiều của hắn hay sao?
Tiếp đó, đương nhiên Tống Dật sẽ lập tức điều động máy bay xe tăng, một dàn quân lính vác theo súng ống đến trả đũa những kẻ đã gây chuyện với Ngô Tiêm Nhu.
“Cô em này thật biết cách nói chuyện, chúng tôi đều là một đám đàn ông lôi thôi cẩu thả thì không nói làm gì, nhưng đội trưởng lại khác, anh ấy là người đàn ông chính trực nhã nhặn nhất mà tôi từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/3360945/chuong-1732.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.