Ai uuiii, mới chỉ là một tửu lâu mà nửa năm đã có thể cho cô năm vạn tiền thuế, còn chưa kể những chỗ khác.
Nội tâm Ninh Thư vui đến nở hoa, nhưng ngoài mặt vẫn bình thản giả đò, trời ạ, đây chính là cảm giác nằm không vẫn có tiền tiêu, sướng quá đi.
“Cô thấy tôi nên thu thuế bao nhiêu thì thích hợp?” Ninh Thư hỏi Thư Bạch.
Thư Bạch thẹn thùng nói: “Ngài là Thành chủ của Thủy Thành, thu bao nhiêu đều do Thành chủ quyết định.”
“Ồ, vậy ý cô là tôi thu 18% cũng được hả, mấy người đều đồng ý việc này?”
Thư Bạch: …
“Yên tâm đi, tôi là người phúc hậu, thu thuế những 18% tôi không làm được, 10% là được rồi.”
Thư Bạch mỉm cười: “Ngài vô cùng phúc hậu, so với mấy người lúc trước thì phúc hậu hơn nhiều.”
“Một mình tôi quản lí sẽ khác, trước đó có tới ba người quản lí, nói gì thì nói, lợi nhuận của tôi vẫn nhiều hơn bọn họ.”
Ninh Thư rời khỏi tửu lâu, lúc trở lại không gian hệ thống liền phát luôn thông cáo thu thuế, thông báo mỗi cửa hàng nộp 10% thuế, không được khất nợ.
Sau đó Ninh Thư nằm phè phỡn thu tiền.
Hạnh phúc chết mất. (* ‘∀ `*)
Tư Thiên đọc thông cáo thu thuế, khẽ nhăn mày, còn thấp hơn 13% mức thuế mà ông ta nói.
Tư Thiên đóng thông cáo, mặc kệ nguyên do Thành chủ muốn dựng lên hình ảnh thân thiện , hay vì mới nhậm chức thành chủ nên không dám dùng chiêu sư tử ngoạm, bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi/3360938/chuong-1725.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.