Chương trước
Chương sau
Hiện giờ tâm nguyện của người ủy thác về cơ bản đã hoàn thành.

Nhưng nếu không giải quyết Xà Vương triệt để, tính mạng của người ủy thác trước sau gì cũng không được đảm bảo.

Còn chuyện yêu đan, Ninh Thư cũng không định quản.

Không thể ở trong tay Xà Vương, Yêu đan tùy tiện rơi vào tay tiểu yêu quái nào đấy cũng có thể tạo nên một yêu quái cường đại, đã cầm yêu đan thì phải gánh vác sứ mệnh trên vai.

Yêu đan giống như một đạo cụ – một đạo cụ giúp vị diện tự chữa lành.

Người sống trong vị diện, kỳ thật càng giống như một quân cờ.

Vận mệnh.. quả thực là một thứ khó suy đoán.

Pháp tắc vận mệnh lại càng huyền diệu khó giải thích, vận mệnh ấy à…

Nữ cục trưởng nói với Ninh Thư: “Có muốn đến cục điều tra làm việc không, có rất nhiều yêu quái công tác trong cục điều tra.”

Ninh Thư nhìn yêu quái đang đánh nhau, nghĩ nghĩ rồi nói: “Tôi cảm thấy tôi thích vẽ truyện tranh hơn, tôi không đảm đương được công việc trong cục điều tra.”

Nữ cục trưởng lạnh lùng quét mắt qua thảm cảnh trong phòng: “Tôi lại cảm thấy cậu có thể đảm đương được.”

“Không thể.”

Ninh Thư nhìn Xà Vương bị bao vây, Xà Vương chết luôn ở chỗ này là tốt nhất

Cô đỡ phải động thủ, nhưng Xà Vương vẫn có một đại sát khí, đó chính là Yêu đan.

Nếu Xà Vương tàn nhẫn triệu tập sức mạnh của Yêu đan, chỉ sợ những người ở đây sẽ chống đỡ rất khó khăn.

Lúc này Xà Vương có nhiều thứ phải bận tâm, vì vợ con nên không dám sử dụng toàn lực, còn có tên ưng thiểu năng kia ở bên cạnh trông coi.

Nếu hắn giết hết những người này thì tên mất não kia lại tới, tiếp tục luân chiến với hắn

Ai cũng có lúc sức lực cùng kiệt, không có khả năng cứ liên tục đánh đấm không ngừng nghỉ.

Hơn nữa còn có kết giới, bước qua xác mấy người này, còn phải phá vỡ kết giới mới có thể đi

Trong lòng Xà Vương đã mắng đến máu chó đầy đầu, nói tới nói lui, tất cả đều là do con chim ngu xuẩn.

Nếu như không bị vướng chân ở chỗ này, hiện tại hắn đã cao chạy xa bay đến tận phương nào rồi, nhẹ nhàng thư thả, một nhà vui vẻ hòa thuận.

Quả thực không nên quá tự mãn.

Xà Vương càng nghĩ càng hối hận, nếu biết trước thì đã không động thủ sớm như vậy.

Xà Vương bị đạo sĩ cùng mấy yêu quái bám riết, bèn thả ra một đại chiêu, Yêu phong hóa thành cơn lốc kịch liệt thổi bay lão đạo sĩ và yêu quái.

Tất cả đều bị đánh văng lên tường, bức tường nứt ra một khe hở, lão đạo sĩ và yêu quái hộc ra búng máu, giẫy dụa trên mặt đất nửa ngày cũng không đứng dậy nổi.

Cũng may là có màn nước của Ninh Thư, bằng không với động tĩnh lớn như vậy đã sớm kinh động đến người sống ở gần đây.

Mọi người đều thiếu cô một phần tạ lễ.

Xà Vương thở hồng hộc, con mắt đỏ máu nhìn về phía Ninh Thư.

“Có phải mày thích cô ấy hay không, cho nên mới làm ra chuyện này?” Xà Vương ôm An Ngọc Quân trong ngực, chất vấn Ninh Thư.

Ninh Thư: ???

Mày suy nghĩ nhiều rồi, dồn mày vào chỗ chết là vì giữa mày và người ủy thác có mối thù sát thân, không dính líu gì tới An Ngọc Quân.

An Ngọc Quân nghe xong lời Xà Vương nói, trên mặt xanh trắng đan xen đầy vẻ khuất nhục.

“Anh…” An Ngọc Quân có chút thống khổ mà nói:“Anh có ý gì, em là đứa con gái tùy tiện như vậy sao?”

Ninh Thư không nói chuyện, liếc mắt nhìn Xà Vương.

Xà Vương nói: “Coi như mày có vì … Em tên là gì?”

Xà Vương cúi đầu hỏi An Ngọc Quân, cho đến giờ, hắn vẫn chưa biết người phụ nữ này tên gì.

An Ngọc Quân cắn bờ môi nhợt nhạt, gian nan mà nói: “An Ngọc Quân.”

Đến cả tên người ta cũng không biết, chắc lúc đó Xà Vương chỉ tiện tay túm một người lăn giường.

Nhưng cố tình An Ngọc Quân lại cảm thấy việc này là vinh hạnh, còn vì hắn mà sinh ra hai tiểu xà.

Xà Vương nói với Ninh Thư: “Tuy hai ta là tình địch, nhưng vì An Ngọc Quân, chúng ta không nên đánh nhau như vậy.”

Nội tâm Ninh Thư không hề dao động, thậm chí còn muốn bật cười.

Này là chuyện gì đây, lời này áp dụng cho người ủy thác còn tạm chấp nhận, nhưng mà đặt trên người cô, cô cũng chưa từng có biểu hiện gì giống như thích An Ngọc Quân.

Xà Vương chính là muốn phân rõ giới hạn của cô với cục điều tra, nói cho người của cục điều tra biết bọn họ là tình địch, còn có An Ngọc Quân ở giữa.

An Ngọc Quân có tác dụng mang tính quyết định.

An Ngọc Quân hoa mắt chóng mặt, cơ thể vô cùng khó chịu, đủ loại tàn phá làm cơ thể cô ta có chút không chịu nổi.

An Ngọc Quân muốn rời khỏi nơi này, cực kì, cực kì muốn.

An Ngọc Quân nghe Xà Vương nói Ninh Thư thích mình, có chút xấu hổ, nếu nói là thích thì hình như chưa tới mức ấy.

Nhưng mà An Ngọc Quân vẫn khẩn cầu Ninh Thư: “Anh làm ơn thả chúng tôi đi, cứ đánh tới đánh lui như vậy, cả hai phía đều chịu tổn thương.”

Trong nháy mắt, Ninh Thư cảm thấy mình trở thành gậy đánh uyên ương.

Xà Vương khè đầu lưỡi phân nhánh: “Nếu không chúng ta cùng rời đi, Yêu đan có thể dùng chung.”

Ninh Thư nhướng mày hỏi: “Yêu đan chỉ có một viên, dùng chung kiểu gì?”

“Mày cũng là yêu quái, mày hẳn là rõ ràng vấn đề mà yêu quái phải đối mặt, không bao lâu nữa, yêu quái sẽ không còn chỗ dung thân.” Xà Vương nói với Ninh Thư.

Đề nghị của Xà Vương cũng không tồi nha.

Nữ cục trưởng nhìn Ninh Thư, nhàn nhạt mở miệng: “Cậu có thể cùng Xà Vương rời đi, nhưng kể từ bây giờ cậu sẽ bị cục điều tra truy nã, cậu chắc chắn chứ?”

Ninh Thư:…

Đù má, đâu có liên quan gì đến tôi, tôi chỉ đến xem kịch thôi, làm sao lại dẫn lửa lên người tôi rồi?

Hiện tại Ninh Thư trông như nhân vật chủ chốt .

Ninh Thư nói: “Các người cứ tiếp tục đánh, coi tôi là không khí đi.”

Nữ cục trưởng nói với Ninh Thư: “Đợi chúng tôi thu thập Xà Vương xong , cậu cũng đến cục điều tra làm bản ghi chép.”

“Tôi lại không phạm tội, ghi chép làm cái gì?” Ninh Thư nhíu mày hỏi.

“Chỉ là hoàn thiện một chút hồ sơ của cậu, đối với yêu quái lợi hại, cục điều tra chúng tôi phải nắm rõ ràng.”

Nhiệm vụ giả này diễn nhập tâm quá rồi.

Với Ninh Thư mà nói, cô không có niềm tin đối với Xà Vương lẫn người của cục điều tra.

Nhất là bây giờ lại rơi vào tình huống khó xử, Ninh Thư sẽ không hợp tác cùng Xà Vương, nhưng cô lại bị ép buộc tới cục điều tra.

Thái độ của nữ cục trưởng như vậy khiến Ninh Thư không thể không hoài nghi cục điều tra che giấu điều gì đó mờ ám.

Ninh Thư hỏi nữ cục trưởng: “Cô muốn hỏi gì, bây giờ tôi có thể trả lời luôn cho cô, đỡ tốn công đi tới cục điều tra.”

Nữ cục trưởng tùy ý liếc mắt nhìn Ninh Thư: “Không chỉ riêng vấn đề thân phận mà còn kỹ năng cơ bản của cậu nữa, những thứ này bắt buộc phải đăng kí, đăng kí mấy thứ này có tác dụng là, nếu có yêu quái làm loạn, có thể căn cứ phương thức công kích của đối phương mà xác định thân phận của yêu quái này.”

Ninh Thư bừng tỉnh đại ngộ ồ lên một tiếng.

Xà Vương cười nhạo: “Mau đánh trả đi, yêu quái một khi bước vào cục điều tra, ngoại trừ tao, không kẻ nào có thể trở ra.”

Dáng vẻ Ninh Thư trông như rất sợ hãi, cách xa nữ cục trưởng một bước, cẩn thận hỏi: “Thật à?”

Nữ cục trưởng cười haha: “Cậu bị ngu sao, tin hắn mà không tin tôi, chúng ta tốt xấu gì còn có một tầng quan hệ, chúng ta có thể hợp tác.”

Ninh Thư mờ mịt: “Tôi cũng không biết nên tin ai, tôi chỉ là người đơn thuần, mấy người không nên lừa tôi nha.”

Nữ cục trưởng:…

Là nhiệm vụ giả mà còn ngây thơ đơn thuần, cậu đùa tôi đấy à?

*Editor: Chú ếch Ninh Thư =))
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.