Sống chung với Đinh Diên hơn hai mươi năm, Đinh Ngưng Điệp hiểu rõ ba mình là người thế nào.
Một con người ích kỷ, nhỏ nhen và cực kỳ ngang ngược.
Chính vì vậy, cô ta mới phải cẩn thận lấy lòng từng tí một mới có thể sống yên ổn qua ngày ở nhà họ Đinh.
Muốn lão ta bỏ tiền túi ra, Đinh Ngưng Điệp cảm thấy cực kỳ khó khăn.
“Khoảng tầm 3 tỷ.” Bạch Hàn Mặc nói là thế nhưng 3 tỷ làm sao mà đủ, có điều nếu đưa ra con số quá lớn, chỉ sợ Đinh Diên không chịu cho mượn.
Đinh Ngưng Điệp vừa nghe đã sợ tới mức suýt chút nhảy dựng lên.
Là 3 tỷ đấy chứ không phải 30 đồng, một số tiền lớn như vậy, sao người ba thiện lành của cô ta có thể cho mượn được đây.
Nhưng đối diện với ánh mắt mong chờ của Bạch Hàn Mặc, Đinh Ngưng Điệp đành nuốt nước miếng: “Để em thử một lần xem sao.”
Bạch Hàn Mặc nở nụ cười, ôm lấy Đinh Ngưng Điệp: “Cảm ơn em.”
Đinh Ngưng Điệp được Bạch Hàn Mặc ôm vào lòng, trên mặt hiện lên vẻ ái ngại.
Chừng ấy tiền kêu cô ta phải làm sao bây giờ?
Nhưng thế nào cũng phải thử một lần.
Lúc trước phải rơi vào tình thế phải lựa chọn vay tiền của Bạch Hàn Mặc, lúc này lại bị đẩy vào tình thế buộc phải vay tiền của Đinh Diên.
Không thể vẹn toàn nổi hai bên.
Đinh Ngưng Điệp mang tâm trạng thấp thỏm trở về nhà họ Đinh, do dự một hồi mới mở miệng vay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2634561/chuong-1454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.