Đúng là đời chỉ đẹp khi thấy người khác số đen như mình, hoặc thậm chí là đen hơn mình.
Ninh Thư chậm rãi ăn hết bữa ăn, mua thêm vài món ăn vặt, rồi trả tích phân.
Vừa ăn vừa dạo phố, ngắm nghía đồ vật trên mấy sạp hàng rong.
Mấy đồ này đều là những vật nhiệm vụ giả kiếm được từ thế giới nhiệm vụ.
Do không sử dụng đến, nên đổi thành điểm công đức, lực tín ngưỡng, hoặc dùng để trao đổi lấy vật mình cần.
Ninh Thư nghĩ xem bản thân mình có vật nào không dùng tới, có thể mang đi đổi lấy căn nguyên thế giới hay không.
Song Ninh Thư lại ngẫm lại.
Nếu căn nguyên thế giới thật sự có thể dễ dàng trao đổi, thì sao cô lại phải khốn khổ chạy ngược chạy xuôi, chạy qua cả đống thế giới mà vẫn trắng tay.
Cho tới giờ phút này, trong tay cô vỏn vẹn chỉ có một căn nguyên thế giới.
Ninh Thư không thể nào nghĩ ra nổi, tới lúc nào cô mới gom đủ căn nguyên cần dùng.
Ninh Thư cảm thấy mọi thứ trong không gian hệ thống của mình đều là thứ tốt.
Ví dụ như hoa hồng, nhẫn ruby, hay sinh mệnh trí não.
Mấy thứ này Ninh Thư đều tiếc rẻ không muốn đổi.
Ninh Thư nhìn đồ trên sạp hàng, xem xem có thứ gì mình muốn không.
Nếu nhìn trúng đồ tốt nào, thì bỏ ít vốn liếng vào cũng được.
Dù gì trong vô vàn vị diện, có rất nhiều bảo bối cô chưa biết đến tên.
Ninh Thư trừng mắt, đảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2634464/chuong-1405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.