Rảnh rỗi Ninh Thư lại tới bệnh viện tâm thần dạo một vòng, cuối cùng thân quen hết với đám y tá bệnh viện. Mục đích chính của cô là quan sát Trình Phi.
Dường như Trình Phi không để ý dị vật trong đầu mình chút nào, nên làm cái gì thì làm cái đó.
Nhiều khi anh ta chỉ ngồi an tĩnh đọc sách.
Nhưng hành động của anh ta càng ngày càng không tiện, bắp thịt cả người căng cứng.
Biến thành thế này Trình Phi muốn trốn cũng khá khó.
Nhưng nhìn bộ dáng của anh ta y như đang dưỡng già vậy.
Không hề giống người ở giữa lằn ranh sống còn.
Chẳng lẽ Trình Phi không sợ hãi, không lo lắng bản thân không thấy mặt trời hôm sau sao?
Mỗi lần thấy Trình Phi an tĩnh thản nhiên như vậy, Ninh Thư thật sự rất muốn trông thấy anh ta khủng hoảng suy sụp.
Nhưng chắc chẳng bao giờ thấy được.
Dạng ma quỷ đến cả cảm xúc cũng khống chế được thì còn cái gì là không làm được đây.
Ninh Thư Thư hối lộ bác sĩ y tá để họ chú ý Trình Phi cho tốt, quan tâm anh ta, đặc biệt không được thiếu thuốc.
Tình trạng nghiêm trọng thì tăng lượng thuốc lên.
Thật ra độc chết anh ta cũng chẳng sao cả.
Lúc rời bệnh viện, cô còn phải trở về công tác, việc trong trường rất bận.
"Đinh, hoàn thành nhiệm vụ, có muốn rời khỏi thế giới nhiệm vụ không?"
Ninh Thư nghe thấy tiếng 2333 vang lên trong đầu, cả người nhảy cẫng lên, chưa có thế giới nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2634388/chuong-1368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.