Dịch: Bunnycrusher
***
Hồ ly nhỏ nghe thấy tu sĩ Trúc Cơ kỳ thì lập tức phấn khích, đạp ngực Ôn Lương nhảy ra ngoài.
Ninh Thư cảm thấy nhóc hồ ly này thật ngây thơ, tu sĩ Trúc Cơ kỳ làm sao được tính là cường đại, bên trên còn có Kim Đan kỳ, Hóa Thần kỳ, Đại Thừa, …
Trên đời này kẻ mạnh rất nhiều, đừng nghĩ bản thân có thể đối phó được Trúc Cơ kỳ là có thể tung hoành ngang dọc.
Bà ngoại của nhóc hồ ly chắc chắn sẽ tiếp tục yêu cầu cậu nhóc đánh bại tu sĩ Kim Đan kỳ mới có thể tự do.
Lại kịch bản quen thuộc!
Ninh Thư liếc hồ ly nhỏ ngu ngốc một chút rồi lập tức rời mắt đi, đứa nhỏ đáng thương.
“Kẻ nào?” Một hạ nhân nhìn thấy Ôn Lương đứng trên tường rào, cứng rắn hét lên.
“Tới đòi nợ.” Ôn Lương nhảy xuống khỏi tường rào, lạnh mặt hỏi, “Ôn Học đâu, kêu gã lăn ra đây!”
Ánh mắt tên hạ nhân đánh giá trên dưới người Ôn Lương, vừa vặn đặt trên người Ninh Thư và hồ ly nhỏ, vẻ mặt lộ ra một tia tham lam.
Yêu thú rất đáng tiền, nếu như bán Yêu thú cho bọn buôn Yêu thú, nhất định sẽ được hời.
Hơn nữa còn có tới hai con.
Một con đỏ, một con trắng, màu lông cực đẹp.
Gã hạ nhân thẳng lưng, ra vẻ đại lão gia, cao ngạo nói: “Ngươi đến để tiến cống Yêu thú cho thiếu gia nhà ta hả, vậy ngươi có thể để Yêu thú lại cho ta, đảm bảo không thiếu chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2633976/chuong-1185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.