Dịch: Moringa
***
Căn nhà này vừa nhìn đã thấy không bình thường, chung quanh tuyết trắng xóa, thế mà trước cửa hoa lại nở tươi tốt.
“Đừng vào.” Ninh Thư nói với Ôn Lương, “Chốn này không được bình thường.”
Ôn Lương dừng bước, giữa đất trời băng tuyết lại xuất hiện một chỗ trú chân, quả thật có sự hấp dẫn rất lớn đối với cậu nhóc.
Cậu nhóc nghe lời Ninh Thư nói đấy, nhưng trong lòng cũng ngập tràn hoang mang.
Quan trọng nhất là, đã lâu rồi cậu nhóc chưa có gì để ăn cả, dạ dày trống rỗng.
“Khách nhân đứng ngoài, mời vào.” Một giọng nói thanh thúy vang lên, nghe tiếng hẳn là một nữ tử.
“Tiểu Hắc, cậu xem chủ nhà cũng mở miệng mời chúng ta vào nhà rồi, chúng ta có nên vào không?” Ôn Lương hỏi Ninh Thư.
Ninh Thư còn chưa mở miệng, bên trong lại vang lên tiếng nói, “Vào đi.”
Ôn Lương vác Ninh Thư đi vào, toàn thân Ninh Thư căng chặt, trong lòng nâng cao cảnh giác.
Cô hoài nghi chủ nhân căn nhà này là một con yêu thú.
Ôn Lương đẩy cửa ra, nhìn thấy một nữ tử ngồi ở trước bàn, mặc cẩm y trắng tinh, mười ngón tay thon dài như ngọc đang bưng chén trà ưu nhã, khói trắng trong chén lượn lờ.
• Cẩm y trắng tinh: bộ đồ lụa gấm trắng
Khuôn mặt nữ tử như đóa phù dung, mắt ngọc mày ngài, da thịt hương kiều ngọc nộn, nghiên tư tiếu lệ.
Khung cảnh bên ngoài là nhà tranh vách đất, nhưng bên trong lại cất giấu một mỹ nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2633962/chuong-1180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.