Ninh Thư thật sự chán ghét cái lồng sắt này, bởi chỉ cần cô lỡ va vào phạm vi hành động của nó thì cả người lập tức trở thành cọng bún thiu.
Cũng không biết tên tu sĩ phải gió nào lại luyện ra được thứ pháp khí lợi hại tới vậy.
Chuyên nhằm vào yêu thú.
Dẫu cho linh hồn Ninh Thư là con người chân chính, nhưng tấm thân này vẫn đành phải lực bất tòng tâm.
Lồng sắt càng lúc càng lớn, phạm vi bao phủ cũng lớn lên theo, lúc này Ninh Thư đã nằm trong khu vực bao vây của nó.
Cảm giác bất lực càng ngày càng rõ ràng, Ninh Thư điều động khí kình trong thân thể, hóa thành một tàn ảnh, biến mất trong màn tuyết trắng xóa mịt mùng.
Nếu có cơ hội nhất định phải nghiên cứu cái lồng sắt kia rốt cuộc luyện chế ra sao mà có tác dụng tốt đến như vậy.
Không biết chừng sau lưng bọn người buôn lậu này có một hay một vài thế lực chống lưng nào đó, nếu không mấy tên buôn lậu yêu thú tép riu bình thường sao có thể có trong tay thứ tốt vậy được?
Hơn nữa người thường cũng có thể dùng được pháp khí.
Ninh Thư chạy được một lúc, ngó lại phía sau thấy không còn người đuổi theo nữa mới thả lỏng, thân thể nhũn ra nằm ở trên nền tuyết, há mỏ thở dốc.
Tuy hiện giờ thực lực của cô chưa mạnh, nhưng chớ có khinh thường bộ vuốt này.
Trên người mấy tên kia đều lĩnh hàng tá vết cào của cô, theo tình huống hiện giờ tạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2633954/chuong-1175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.