Dịch giả: Gin
Ninh Thư nghĩ không ra, vì sao Nhan Tô Ni có thể cảm thấy cô sẽ vì hạnh phúc của cô ta mà trả giá.
Chẳng lẽ là bởi vì cùng nhau lớn lên, nên cảm thấy người khác nên vì cô ta trả giá sao.
Đối với thương tổn của người khác, lại không cảm thấy áy náy.
Vì sao cô ta có thể nghĩ ra được việc cô sẽ vì cô ta mà nhảy xuống hố đao biển lửa, cam tâm tình nguyện đưa cổ chịu chém, nếu cô ta chán ghét, ngứa mắt An Húc Thần, thì sao phải đùn đẩy An Húc Thần cho cô.
Vì cái mọe gì.
Chẳng lẽ Nhan Tô Ni cảm thấy nếu cô quay lại với An Húc Thần, thì cô ta có thể thoát khỏi An Húc Thần sao?
An Húc Thần sẽ là loại người để ý tới trách nhiệm hôn nhân sao?
Đương nhiên khi ở cạnh Tiết Tĩnh, hắn cũng sẽ không có gánh nặng gì khi âu yếm, yêu đương với Nhan Tô Ni.
Ninh Thư cảm thấy đầu óc nhúng nước mới có thể một lần nữa ở bên cạnh An Húc Thần.
Ninh Thư không quan tâm tới Nhan Tô Ni, hai người cứ yêu nhau được tới lúc nào thì hay lúc đó.
Để hai kẻ này hành hạ nhau sống qua ngày.
“Đinh, nhiệm vụ hoàn thành, rời đi thế giới nhiệm vụ.” trong đầu Ninh Thư vang lên âm thanh của 2333.
Ninh Thư gật gật đầu, “Rời đi.”
Đến nỗi cuộc sống sau này của Tiết Tĩnh, cũng phải để tự cô ấy quyết định.
Đầu Ninh Thư nhoáng lên một cái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2633939/chuong-1168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.