Dịch giả: Gin
Có vài người đánh giá người khác chỉ qua đôi mắt, nhưng cũng có vài người đánh giá con người bằng tấm lòng.
Đôi mắt có thể lừa gạt người, còn tấm lòng thì không có cách nào lừa gạt nổi.
So với nhiều người, Mai Ngũ có thể không thông minh bằng, nhưng Ninh Thư lại bị Mai Ngũ nhìn thấu.
“Nói, ngươi rốt cuộc là ai, tiểu thư nhà ta đã đi chỗ nào.” Mai Ngũ âm ngoan hỏi Ninh Thư.
“Thân thể này là của tiểu thư nhà ngươi, sau khi ta rời đi, tiểu thư nhà ngươi tự nhiên sẽ quay trở về.” Ninh Thư nhàn nhạt nói.
“Vậy sao bây giờ ngươi chưa rời đi.”
“Ta có việc.”
“Việc gì?”
“Thay tiểu thư nhà ngươi làm việc phải làm?”
“Tiểu thư muốn giết Tề Nghị sao?”
“Đúng vậy.”
“Nói hươu nói vượn.”
Ninh Thư có chút không kiên nhẫn nói: “Ngươi tin hay không tùy ngươi, những việc ta làm đều là việc tiểu thư nhà ngươi muốn ta làm, ngươi phải bảo vệ thật tốt thân thể này, ta mà chết, tiểu thư nhà ngươi cũng không quay về được.”
“Ta không tin, ta phải nói cho giáo chủ biết, giáo chủ sẽ có cách cứu tiểu thư.” Mai Ngũ buông tay bóp cổ Ninh Thư xuống, xoay người rời đi.
“Ngươi có bản lĩnh thì đi một bước nữa cho ta?” Ninh Thư mặt không cảm xúc nhìn chằm chằm Mai Ngũ, gặp phải loại người này thật sự rất phiền phức.
“Các ngươi không cứu được Hồng Diệp đâu, chờ tới khi ta đi rồi, Hồng Diệp tự nhiên sẽ quay trở lại.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2633854/chuong-1125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.