Dịch giả: Moringa
Ra khỏi cửa chùa, Ninh Thư thở một hơi dài, giờ Phương gia đã không còn, vậy thì lập ra một hộ Phương gia khác vậy.
Ninh Thư đổi quần áo, ăn mặc giả con trai, cầm một lá cờ vải bố, trên đó viết bốn chữ ‘ huyền phù tế thế ’ (chữa bệnh cứu người).
Dẫu sao nàng cũng còn hiểu y thuật, không thể lãng phí, hành nghề du y (thầy lang dạo) là vừa đẹp.
Lang thang khắp chốn, mỗi nơi dừng chân một chút, ngắm nhìn vạn vật thế gian.
Ninh Thư đi đến đâu, Tương Thần đi theo đó, cùng Ninh Thư gặp trăm loại sắc thái nhân tâm.
Thậm chí hắn còn học y thuật, học phù chú của Ninh Thư trên những chuyến đi đó.
Ninh Thư làm du y, nhưng giúp nhiều nhất chính là đỡ đẻ, tuy rằng nàng ăn mặc nam trang, nhưng liếc mắt một cái là có thể nhìn ra đây là một cô gái.
Thời cổ đại nam nữ phân chia lại ngại chuyện lễ giáo, đại phu là nam giới thật sự không tiện đỡ đẻ cho phụ nữ, nàng vừa hiểu y thuật, lại là đàn bà con gái, tự nhiên thành người tốt nhất được chọn.
Nữ nhân cổ đại khi sinh con chỉ dựa vào hai chữ chịu đựng, sinh được thì sinh, sinh không nổi thì chết, một xác hai mạng.
Thế nên rõ ràng nàng vốn có khả năng trị liệu trăm bệnh, tự nhiên biến thành thánh thủ phụ khoa. -_-
Thậm chí có lần, nàng còn dạo một vòng qua hoàng cung, đỡ đẻ cho Hoàng hậu khó sinh.
Ninh Thư quyết định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2633791/chuong-1097.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.