Dịch: Vong Hồn
Hạn Bạt vừa thấy Ninh Thư quay đi, thì vội vàng đứng lên chạy theo nàng.
Ninh Thư nhìn Hạn Bạt chạy theo, nàng dừng lại một chút rồi bất đắc dĩ nói:"Được rồi, ta sẽ đặt cho ngươi một cái tên".
"Xem nào, Tiểu Minh! a, không được, trùng tên rồi".
"Cương thi chi tổ được gọi là Tương Thần, thôi thì gọi ngươi là Tương Thần luôn đi". Ninh Thư vừa gật gù vừa vỗ vỗ đầu Hạn Bạt.
Hạt Bạt cũng rất hào hứng mà... bắt chước vỗ đầu Ninh Thư, khiến nàng bất ngờ không kịp né, kết quả là ăn trọn mấy cái "vỗ yêu" của Tương Thần, chân nọ đá chân kia lảo đảo, tí thì ngã sấp mặt.
Ninh Thư điên tiết, vả cho Tương Thần một cái vào thẳng mồm của nó, rồi co giò mà chạy ra xa. Tương Thần thì ngây thơ đuổi theo nàng với một vẻ khó hiểu sâu sắc.
“Tương Thần, chỉ có ta mới được vỗ đầu của ngươi, còn ngươi thì không được làm thế”. Ninh Thư đe dọa.
…..
Cứ thế, ngày qua ngày, Ninh Thư và Tương Thần đã ngây ngốc mà sống cùng nhau được một thời gian. Không phụ công nàng kiên nhẫn dạy bảo, bây giờ, Tương Thần đã có thể giao tiếp đơn giản, gọi được tên nàng cũng như tên của mình.
Ninh Thư bỗng nhiên thấy cảnh tượng này hết sức quen thuộc. Trước đây, nàng và Tiểu Minh cũng đã trải qua một thời gian cùng nhau sinh hoạt như vậy. Chỉ khác là, khi đó nàng và Tiểu Minh cùng là Tang thi. Thật hoài niệm Tiểu Minh a, thời gian đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2633783/chuong-1094.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.