Dịch: Gin
Biên: Vong Hồn
Ninh Thư cũng không chê, vì Hạn Bạt, huyệt mộ đã không còn nước.
Lương khô vì ngấm nước mà trở nên mềm mềm dễ nuốt, không khiến người ăn bị nghẹn.
Hạn Bạt thẳng mắt mà nhìn Ninh Thư, mặt mũi hung tợn, móng tay đen đỏ lập loè ánh sáng, đây đúng là khiêu chiến năng lực thừa nhận của người khác mà, làm Ninh Thư cảm thấy mình không nuốt nổi nữa.
Nàng thử cùng Hạn Bạt nói chuyện, đều nói vạn vật đều có linh hồn, cũng không biết Hạn Bạt chỉ biết uống máu người có linh hồn hay không.
Ninh Thư hỏi: “Muốn ăn?”.
Ninh Thư nhấc tay cầm lương khô, vừa vẫy vẫy vừa nhìn Hạn Bạt.
Hạn Bạt mặt không cảm xúc nhìn Ninh Thư.
Ninh Thư nghĩ nghĩ, ném một đống lương khô tới chỗ Hạn Bạt, lương khô bị ném tới trước mặt Hạn Bạt, vỡ thành bã đậu.
Hạn Bạt vươn móng tay dài chọc chọc lương khô, lúc hắn chọc lương khô, đất cứng trên mặt đất cũng bị chọc thành một hố nhỏ.
Ninh Thư nhìn mà da mặt run rẩy.
Bảo bảo rất sợ!
Nhiệm vụ này có phải sẽ thất bại hay không a?
Thất bại thì nhiệm vụ sẽ bị xóa bỏ, Ninh Thư không sợ bị xóa bỏ, bởi vì nàng đã có bùa hộ mệnh, nhưng Ninh Thư sợ linh hồn mình sẽ tiêu biến, không thể trở lại hệ thống không gian.
Càng sợ vĩnh viễn không thể trở lại hệ thống không gian.
Ninh Thư bế tắc, không thể trông cậy vào 2333 lúc nào cũng có thể giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2633778/chuong-1091.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.