Người dịch: Gin
Biên tập: Vong Hồn
Theo như lý thuyết ở những nơi mộ địa như vậy, hẳn phải có mùi ẩm mốc, nhưng lúc này Ninh Thư lại ngửi thấy một mùi hoa thơm ngát.
Quả thực rất tà môn.
“Mọi người có ngửi thấy gì không?” Ninh Thư hỏi.
Cố Duệ gật gật đầu, vẻ mặt có chút kinh ngạc, hiển nhiên là có chuyện gì đó vượt qua tưởng tượng của hắn.
“Vì tránh xuất hiện tình huống bất ngờ, chúng ta nên chờ tại đây một lúc rồi mới đi vào.” Thành Minh Tử nói.
Cố Duệ lắc đầu, “Không thể chờ thêm được nữa, một lúc nữa cửa đá sẽ tự đóng.”
Ninh Thư và Mạc Tuyệt Trần trăm miệng hỏi một lời: “Sao ngươi lại biết điều này?”.
“Hiện tại không phải lúc hỏi vấn đề này.” Cố Duệ lôi Ninh Thư đi qua cửa đá.
Người phía sau vội vàng đuổi theo, cửa đá ầm một tiếng rồi đóng lại.
Vừa đi qua cửa đá, Ninh Thư có cảm giác bản thân như đi vào chốn tiên cảnh.
Trên mặt đất mọc mơn mởn những chồi non, thậm chí còn có cây cổ thụ ngàn năm tuổi, còn có đường lát đá cuội tỉ mỉ.
Thậm chí còn có núi giả, sông nhỏ cùng cầu đá.
Chỗ này không còn giống một mộ địa thông thường nữa, mà giống như là một chốn bồng lai tiên cảnh cư trú hoa lệ.
Trong ao còn có Hoa Sen nở rộ, tản ra một cỗ hương vị tươi mát.
Thế giới tưng bừng mà sinh sôi nảy nở, có thể nói là tràn trề sinh cơ.
Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2633771/chuong-1086.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.