Dịch: Gita1501
Biên tập: Vong Hồn
Ninh Thư vốn dĩ cho rằng mình còn phải tốn một phen miệng lưỡi, nhưng không ngờ Cố Duệ lại trực tiếp đồng ý cho cô đi cùng.
Làm Ninh Thư đang hừng hực khí thế chạy tới, trực tiếp tan biến hết, như một quyền nện lên bông vậy.
Quả nhiên không hổ là kẻ có thể cùng Mạc Tuyệt Trần nói chuyện, không thể hiểu được hắn đang nghĩ gì.
Lúc luyện chữ, hắn tựa như tài tử Ngụy Tấn nổi tiếng, khí độ nhẹ nhàng.
Trong lòng nàng đối với Cố Duệ càng ngày càng ngập tràn cảnh giác.
Loại người thân mang huyết hải thâm thù kiểu này, trông những gì hắn tỏ ra hàng ngày đều không có vẻ gì là đau khổ cả, mà ngược lại, hắn còn có thể thể hiện bộ dáng thờ ơ như vậy, chỉ sợ trong lòng đã sớm đã nghẹn đến biến thái.
“Sao vậy, lại không muốn đi nữa à?” Cố Duệ nhìn lướt qua Ninh Thư.
Ninh Thư cười, “Đi, đương nhiên đi.”
“Nói cho ngươi biết, nơi đó rất nguy hiểm.”
“Cho nên, ngươi biết nơi đó là ở chỗ nào?”
“Biết một chút, dù gì ta cũng từng là hoàng tử Già quốc.” Cố Duệ nhàn nhạt mà nói.
Ninh Thư nhìn Cố Duệ, “Cho nên, ngươi tính toán muốn phục quốc.”
“Vì phục quốc, nên không thể thuận theo tự nhiên.” Cố Duệ cầm lấy bút lông dính dính mực nước, cầm bút viết.
Thật sự thờ ơ như vậy, thật sự không thèm để ý?.
Không thèm để ý mà sẵn sàng lợi dụng một Hỷ Đào với trái tim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2633753/chuong-1077.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.