Dịch giả: Vong Hồn
Ninh Thư không nghĩ là Mạc Tuyệt Trần nói đánh là đánh luôn, hơn nữa, lại còn nhằm mắt nàng mà hạ chiêu nữa. Nếu thật sự để hắn đánh trúng, đôi mắt này của nàng, chắc chắn sẽ bị phế đi.
Tên biến thái này bệnh quá nặng rồi, đang nói chuyện tử tế mà có thể trở mặt động thủ ngay được.
Ninh Thư muốn né tránh công kích của Mạc Tuyệt Trần, khổ nỗi, hai chân nàng đang bị ngập trong tuyết, rút ra có chút khó khăn và mất một chút thời gian. Không còn cách nào khác, nàng đành phải ngã xuống. Tuy nhiên, hướng ngã của nàng không phải ra sau, mà là phía trước, hơn nữa, còn thuận tay mà túm được vạt áo của Mạc Tuyệt Trần.
Móa nó, điên cmn rồi à, Mạc Tuyệt Trần âm thầm chửi thề, vì một tay khác của Ninh Thư cũng vừa vặn mà túm được quần của hắn. Tiếng vải vóc bị xé rách xen lẫn cùng tiếng ‘bịch’ của Ninh Thư khi ngã xuống nền tuyết, khiến cả hai cùng đứng hình mất vài giây.
Mạc Tuyệt Trần cạn lời, Ninh Thư thì vừa ngẩng đầu lên khỏi mặt tuyết, thì đập vào mắt nàng là một đôi chân vừa thon, dài, cẳng chân thì trắng mịn như ngọc. Ninh Thư thuận mắt nhìn hướng lên trên,… ù óa, đùi cũng đẹp.. à ờ không được lên nữa, cay đôi mắt a.
“Phương Lan Tâm, buông tay ra” Mạc Tuyệt Trần vội vàng giữ quần, định kéo lên, nhưng bị vướng bởi tay của Ninh Thư vẫn đang túm chặt lấy.
“Mạc Tuyệt Trần, đừng tưởng ta dễ bị bắt nạt”, Ninh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2633734/chuong-1067.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.