Dịch giả: Vong Hồn
Biên: Vong Mạng
Ôn Hàm Lôi đã chán ghét Bạch Phi Phi rồi thì chớ, thi thoảng còn bị Bạch Phi Phi chọc giận, Nhịn thì khó chịu, mà nổi đóa lên, lại vừa đúng lúc bị Đường Dục nhìn thấy khiến cho hắn có cảm giác, vị hôn thê này của mình vừa độc ác vừa thô tục, còn Bạch Phi Phi thì vui sướng khi người khác gặp họa, ở một bên xem kịch vui, và cảm thấy đắc ý khì mình đã bóc mẽ được “bà thím” hai mặt.
Cũng là do Ôn Hàm Lôi quá để ý Đường Dục, chứ nếu là Ninh Thư, kiểu trẻ ranh gợi đòn như Bạch Phi Phi, đập luôn là cách dạy dỗ tốt nhất.
“ Em không cần mang canh cho anh” Đường Dục nói.
“Vì cái lông?” Ninh Thư lạnh nhạt nhìn Đường Dục “Em là vợ chưa cưới của anh, vì sao không thể mang canh cho anh?”
“Anh ăn cơm ở trong công ty, em đến không tiện lắm” Đường Dục lạnh nhạt nói.
“Thím à, thím tốt nhất là ở nhà luyện tay nghề cho tốt, chứ cơm canh khó ăn, người ta làm sao mà nuốt được” Bạch Phi Phi lập tức chen lời.
“Gọi chị, cái gì thím, không có lễ nghĩa.” Ninh Thư vừa nói vừa lườm Bạch Phi Phi một cái xong lại tiếp: “ Trước đây chị thấy em hiền lành ngoan ngoãn, bây giờ em nhìn em xem, em cư xử giống cái gì? Người lớn đang nói chuyện thì chen miệng vào, là bố em dạy em, hay chú đã dạy em như thế hả?
Bạch Phi Phi lập tức đứng lên: “Nhà em gia giáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2633691/chuong-1046.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.