Kiếm của Ninh Thư và Liên Băng Mộng đều đã bị gẫy, hai người ném kiếm đi, bắt đầu đấu tay không, từng nắm đấm vào da thịt.
Liên Băng Mộng gia tăng thêm nội kình, Ninh Thư cũng gia tăng thêm nội kình.
Liên Băng Mộng bị Ninh Thư đấm trúng bả vai, khẽ kêu lên một tiếng, cảm giác như vai bị gãy làm đôi, nửa thân như bị tê liệt.
Trong lòng Liên Băng Mộng vô cùng lo sợ, thật không ngờ linh khí của Nhạc Song Song lại mạnh đến vậy, cảm giác như cô có thể dời non lấp biển.
Lục phủ ngũ tạng huyết khí như bị xáo động.
Liên Băng Mộng nhảy lên lưng phượng hoàng, bay lên giữa không trung: “Nhạc Song Song, triệu hoán thú của cô bị trói chặt rồi, không còn triệu hoán thú nữa, cô phải làm sao đây?”
Xì, cô đang chê ta không biết bay ư?
Ninh Thư điều động kình khí toàn thân, trực tiếp bay lên trời, đối mặt với Liên Băng Mộng.
Cứ như vậy lơ lửng trước mặt Liên Băng Mộng.
Con ngươi của Liên Băng Mộng khẽ động, chắc muốn biết làm thế nào mà Ninh Thư có thể bay được, nhưng cô ta quyết nhịn không dám hỏi.
Dưới lôi đài càng xôn xao hơn, nếu như không có sự giúp đỡ của triệu hoán thú thì không có cách nào có thể bay lên được.
Những loài triệu hoán thú không biết bay thì lại càng không thể đưa chủ nhân mình bay lên trời được.
Liên Băng Mộng nhíu chặt lông mày, thả con rồng ra, con rồng vừa xuất hiện liền rống lên một tiếng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2633651/chuong-1027.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.