Chương trước
Chương sau
"Xây dựng thế giới thật sự rất khó." Ninh Thư cũng cảm thán một tiếng, cứ như một con chim nhỏ tìm kiếm vật liệu về xây tổ cho mình vậy.

Xây dựng một cái tổ chim đã không dễ dàng gì rồi.

"Được rồi, cô tìm tôi có chuyện gì?" Ninh Thư hỏi Mai Tử Khanh. 

Mai Tử Khanh lấy ra một cái hộp, đẩy tới trước mặt Ninh Thư: "Cô trở thành người nhận nhiệm vụ cao cấp rồi, đây là món quà dành cho cô."

"Cảm ơn." Ninh Thư nhận quà: "Ngoài món quà này ra thì còn có chuyện gì khác không?"

Vẻ mặt Mai Tử Khanh có chút do dự, Ninh Thư nói: "Có chuyện gì cô cứ nói đi." 

"Cái đó, cô có lực tín ngưỡng dư thừa không, có thể cho tôi mượn một ít được không?" Mai Tử Khanh mặt mày xấu hổ.

Ninh Thư kinh ngạc: "Cô không có lực tín ngưỡng sao?"

"Không xây dựng thế giới thì lực tín ngưỡng biết kiếm từ đâu, lực tín ngưỡng thông thường đều đến từ việc xây dựng thế giới của chính mình." Mai Tử Khanh nói. 

"Trong nhiệm vụ, phải có người biết cung cấp lực tín ngưỡng." Tín ngưỡng của cô đến từ nhiệm vụ, có vài người còn trả cho cô một cái hào quang.

"Tuy có thể thu được, nhưng mà tương đối khó khăn, tôi thấy cô có lực tín ngưỡng." Mai Tử Khanh nói.

Ninh Thư lại hỏi: "Lực tín ngưỡng này ngoại trừ có thể mua đạo cụ thì còn có tác dụng gì?" 

"Ngoài việc dùng như tiền thì còn có thể làm kỹ năng công kích, bị lực tín ngưỡng công kích cũng giống như bị lực linh hồn thuần túy công kích quấy nhiễu, lực tín ngưỡng là lực linh hồn do người tinh luyện mà thành." Mai Tử Khanh nói.

"Vậy thì, cô cần lực tín ngưỡng làm cái gì?" Ninh Thư hỏi: "Cô cần bao nhiêu lực tín ngưỡng?"

"Sảng khoái cho tôi mượn như thế, cô không sợ tôi không trả lại cô à?" Mai Tử Khanh không nhịn được cười một tiếng. 

Ninh Thư lại nói: "Tín ngưỡng của tôi không được bao nhiêu, không biết có thể cho cô mượn hay không."

"100 lực tín ngưỡng, mượn 100, tôi cần ba nghìn lực tín ngưỡng, hiện tại chỉ thiếu 100 điểm." Mai Tử Khanh nói.

"Ba nghìn lực tín ngưỡng, cô muốn đổi vật gì sao?" Ninh Thư suy đoán. 

"Tôi muốn đổi một vật nhưng chỉ thiếu một chút nữa là đủ, tôi cần dùng đến nó ở thế giới sau." Mai Tử Khanh bất đắc dĩ giang tay ra.

Có cho mượn hay không?

"Vừa hay tôi có đúng 100 lực tín ngưỡng, cho cô mượn đấy." Ninh Thư nói. 

"Cám ơn cô, nói thật, tôi đúng là không biết xấu hổ khi mở miệng mượn lực tín ngưỡng của cô." Mai Tử Khanh có chút ngượng ngùng nói.

"Không sao." Ninh Thư nói.

"Cho dù thế nào thì cô đã cứu tôi trong lúc cấp bách." Mai Tử Khanh vươn tay nắm lấy tay Ninh Thư: "Cảm ơn cô." 

Ninh Thư rút tay mình ra, bị một cô gái nắm tay, cảm giác hơi hơi quái dị.

Ninh Thư chuyển cho Mai Tử Khanh 100 lực tín ngưỡng.

Mai Tử Khanh vỗ vỗ bả vai Ninh Thư: "Cố gắng lên, tôi sẽ giúp cô chú ý tới tin tức của căn nguyên thế giới." 

"Cảm ơn cô." Ninh Thư nói một tiếng cám ơn.

Sau khi chia tay với Mai Tử Khanh, Ninh Thư chuẩn bị đến phòng tư vấn hỏi vài chuyện.

Ninh Thư muốn hỏi chuyện đổi bí tịch công kích linh hồn, thế nhưng ba nghìn lực tín ngưỡng thực sự quá đắt, Ninh Thư muốn đến hỏi gã đàn ông tóc bạc xem đổi cái gì mới được. 

Việc mình từng trải quá ít, rất nhiều chuyện không thể biết rõ được.

Vừa đi vào phòng, Ninh Thư đã ngửi thấy một mùi hương thật thanh nhã, cô dùng sức hít mũi một cái, ngửi mùi hương này thật khiến lòng người an yên.

Người đàn ông tóc bạch kim từ bên hông căn phòng đi ra với một quyển sách luôn ở trên tay, lúc nhìn thấy Ninh Thư, bước chân của hắn khẽ ngừng một chút. 

Dường như hắn không muốn gặp Ninh Thư cho lắm, vẻ mặt như kiểu tại sao lại là cô.

"Tôi có chuyện muốn tư vấn." Ninh Thư ngồi xuống nói với người đàn ông tóc bạc.

Người đàn ông tóc bạch kim ngồi đối diện Ninh Thư: "Tôi cho cô ba cơ hội tư vấn, đây là lần cuối cùng rồi." 

"Không phải, lần này tôi trả tiền, cơ hội kia vẫn giữ lại." Ninh Thư khoát tay, về sau có chuyện quan trọng mới dùng, bây giờ chỉ là chuyện về một quyển bí tịch, không cần lãng phí một cơ hội quan trọng như thế.

"Hỏi cái gì?" Người đàn ông tóc bạch kim nhìn Ninh Thư, một tay đặt trên cuốn sách dày cộp.

"Tôi muốn tu luyện bí tịch công kích linh hồn, đổi bí tích nào thì tốt." Ninh Thư hỏi. 

Người đàn ông tóc bạc hết nói nổi: "Chỉ việc này thôi ư?"

"Ừm." Ninh Thư gật đầu: "Bí tịch đắt quá, lựa chọn lại khó khăn."

"Có thể dùng lực tinh thần ép lực linh hồn hình thành công kích." Người đàn ông tóc bạch kim cử động bàn tay của mình, trong tay hắn xuất hiện một loại vũ khí như dao găm." 

"Thấy không, loại công kích này dựa vào lực tinh thần của mình, không cần bí tịch gì cả, thế nhưng tự bản thân phải chăm chỉ luyện tập, có thể rèn luyện khả năng nắm giữ lực tinh thần và lực linh hồn."

"Bí tịch kia chỉ là đem lực linh hồn biến thành lực công kích thôi, không liên quan đến lực tinh thần." Người đàn ông tóc bạch kim nói.

Ninh Thư thử một chút, không thành công, thử thêm vài lần vẫn không thành công, ngược lại cảm giác hơi hơi mệt. 

"Trở về luyện tập thật tốt là được, phí tư vấn 300 vạn điểm tích lũy" Người đàn ông tóc bạch kim nói.

Ninh Thư trừng mắt: "Đắt như vậy sao?"

Người đàn ông tóc bạch kim liếc nhìn Ninh Thư, hắn cẩn thận nói: "Một quyển bí tịch tu luyện linh hồn ít nhất cần một nghìn điểm công đức hoặc lực tín ngưỡng, đổi thành điểm tích lũy hẳn là 5000 vạn." 

"Vậy 300 vạn điểm tích lũy có đắt không?" Người đàn ông tóc bạch kim hỏi.

Ninh Thư gật đầu: "Đắt."

Ninh Thư thanh toán ba triệu tích phân xong liền đi. 

Nói cho cùng vẫn có lời.

Ninh Thư về tới không gian hệ thống, bắt đầu luyện tập công kích linh hồn, dùng lực tinh thần của mình đem linh hồn nén thành lực công kích.

Có điều Ninh Thư luyện mãi vẫn chưa thành công, quen tay hay việc, thế nhưng Ninh Thư căn bản không tìm được cách dung hợp hai kỹ năng này, không tìm được điểm dung hợp. 

Luyện tập một hồi, Ninh Thư cảm giác tinh thần thật sự rất mệt mỏi, cô đã sử dụng tinh thần quá độ rồi.

Ninh Thư tạm dừng tu luyện lực công kích linh hồn, ngồi xếp bằng trên ghế sofa, bắt đầu tu luyện Tuyệt Thế Võ Công, hấp thu lực lượng linh hồn tinh khiết trong không gian.

Đến khi tinh thần khôi phục, Ninh Thư lại bắt đầu luyện tập ép linh hồn lực, luyện tập thật lâu, cuối cùng cũng tạo thành hình dáng của một cây gậy gỗ, nhưng mà hình dạng hơi kỳ dị. 

Vì sao người đàn ông tóc bạch kim có thể đem linh hồn của mình tùy ý ép thành hình dạng lớn nhỏ gì cũng được mà cô lại không làm được.

Có thể biến lực linh hồn thành vũ khí mình muốn, Ninh Thư nghi ngờ khẩu súng giết người của Giáo Y đại thúc cũng hình thành từ lực linh hồn.

So sánh như vậy để thấy cô thật sự vẫn rất yếu ớt. 

Chỉ có thể luyện tập từ từ thôi.

Lúc mới bắt đầu cũng như đứa trẻ đang tập đi, vô cùng vụng về chậm chạp.

Luyện tập một hồi, tinh thần quá uể oải khiến Ninh Thư không luyện tập tiếp, chỉ đảnh dừng lại nghỉ ngơi một lát, thuận miệng nói với 2333: "Xem người ủy thác kế tiếp đi." 

Lập tức nhớ đến 2333 hiện tại không lên tiếng.

"Xin hỏi bây giờ cô muốn gặp người ủy thác sao?" Một âm thanh cứng nhắc vang lên.

"Đúng, gặp người ủy thác." Ninh Thư gật đầu. 

"Được."

Một linh hồn dần dần xuất hiện trong không gian hệ thống, cô mặc một bộ trang phục, tóc dài thắt bím đuôi ngựa, dáng dấp cũng coi như ưa nhìn.

Khoảnh khắc nhìn thấy Ninh Thư, cô ta nói: "Ta muốn trả thù." 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.