Chương trước
Chương sau
Triệu Húc đi rồi, Ninh Thư liền nghỉ ngơi trên giường ở điện bên cạnh, không để cho một cung nữ nào bước vào, cô ngồi xếp bằng trên giường bắt đầu tu luyện, cho dù thế nào cũng phải bảo vệ năng lực của bản thân.

Ở thế giới cổ đại linh khí rất dồi dào, Ninh Thư tu luyện một hồi, trong đan điền liền xuất hiện một luồng kình khí, sau đó để cho kình khí từ từ làm cho cơ thể này trở nên khỏe mạnh hơn.

Thành thật mà nói, Triệu Húc khá hài lòng với cơ thể của Chu tiểu nghi, thế nhưng đêm qua mới sủng hạnh nàng, không thể tiếp tục sủng hạnh. 

Không thể sủng hạnh Chu tiểu nghi, Triệu Húc vẫn đến cung Ánh Nguyệt, có điều không phải đi tìm Chu tiểu nghi, mà đi thăm Trang phi.

Thế nhưng khi đi ngang qua Ngọc Quỳnh uyển, lại nhìn thấy Chu tiểu nghi đang ngồi trên lan can của hành lang.

Chu tiểu nghi chải búi tóc đơn giản, tóc đen xõa ra, toàn thân áo tơ trắng, tay ngọc cầm quạt mỹ nhân, lười biếng phe phẩy, hơi ngẩng đầu nhìn bầu trời. 

Khí chất đẹp như hoa lan, như tiên tử hạ phàm.

Triệu Húc nheo mắt lại, phất phất tay với Lý công công ở bên cạnh. Lý công công hiểu ý, liếc nhìn Chu tiểu nghi, đi thông báo cho Trang phi, Hoàng thượng sẽ không qua nữa.

Triệu Húc chậm rãi đi tới chỗ Chu tiểu nghi, chìa tay ra cầm tóc của Chu tiểu nghi đưa lên mũi ngửi. 

Chu tiểu nghi dường như không biết Triệu Húc đến, lười biếng nói: “Liên Nhi, ta khát rồi, rót cho ta một chén nước.”

Triệu Húc nhận lấy chén trà trong tay cung nữ đưa cho Chu tiểu nghi. Chu tiểu nghi đang định nhận, Triệu Húc giả vờ tức giận nói: “Thật là to gan, dám để trẫm phải rót trà cho nàng.”

“Hoàng thượng.” Chu tiểu nghi kinh ngạc, vội vàng hành lễ. 

“Uống đi, không phải khát rồi sao!” Triệu Húc đưa chén trà cho Chu tiểu nghi. Chu tiểu nghi nhận lấy uống một hớp. Triệu Húc cầm lấy chén trà trong tay nàng, uống cạn sạch chỗ trà còn sót lại của Chu tiểu nghi.

“Mỹ nhân hơi thở như hoa lan, chén trà đã uống có mùi thơm mê người.” Triệu Húc trêu chọc nói, còn đưa chén trà lên mũi ngửi.

Nam nhân đối với sự tươi mới của nữ nhân sẽ nảy sinh hứng thú, sẽ có sự kiên trì trêu chọc nói lời tâm tình, lúc không kiên nhẫn, đến gặp cũng không muốn gặp người ta. 

Chu tiểu nghi sắc mặt đỏ ửng, nhìn vô cùng xinh đẹp, động lòng người, khiến cho Triệu Húc không nhịn được đưa tay ra chạm vào má nàng, chạm vào cảm thấy trơn mềm và ấm áp.

Chu tiểu nghi cọ vào lòng bàn tay của Triệu Húc, khiến cho bụng dưới của Triệu Húc như thắt lại, ôm lấy Chu tiểu nghi, Chu tiểu nghi ôm lấy cổ Triệu Húc.

Hai người áp càng sát, Triệu Húc lại càng ngửi thấy được mùi thơm từ trong miệng Chu tiểu nghi thở ra, một mùi hương mê hoặc. 

Kế tiếp dĩ nhiên là một hồi lăn lộn.

Mà bên kia Lý công công đã thông báo cho Trang Phi hoàng đế ở lại Quỳnh Ngọc uyển. Trang phi tức giận đến nỗi suýt chút nữa thì quẳng cái chén đi, ra sức nắm chặt khăn tay, không kiềm chế được mà chửi rủa, tức đến phát khóc.

Sáng hôm sau, khi đến cung Trường Thu thỉnh an, Trang phi nhìn thấy Chu tiểu nghi vô cùng xinh đẹp kia, khuôn mặt tức giận, ánh mắt hình viên đạn nhìn chằm chằm vào Chu tiểu nghi. 

Chu tiểu nghi muôn vàn tao nhã cầm quạt mỹ nhân phe phẩy, ánh mắt không chú ý tới Trang phi.

Ninh Thư từ điện bên cạnh đến đại điện, nhìn lướt qua Trang phi và Chu tiểu nghi, sao mới một đêm không gặp, Chu tiểu nghi này đã lại đẹp hơn rồi.

Mẹ kiếp, càng ngày càng đẹp đến nghịch thiên, hack có khác, khiến cho các nữ nhân trong phòng trở nên tầm thường. 

Khi Trang phi nhìn Ninh Thư, trong mắt mang theo sóng nước, vô cùng tội nghiệp.

Ninh Thư không nhìn vào mắt của Trang phi, mà nhìn Chu tiểu nghi nói: “Nghe nói đêm qua Hoàng thượng đến Ngọc Quỳnh uyển của ngươi?”

Ninh Thư vừa nói ra lời này, các phi tần khác lập tức nhìn Chu tiểu nghi. 

Chu tiểu nghi liền vội vàng đứng lên hành lễ, trả lời: “Hoàng hậu nương nương, thần thiếp chỉ là một tiểu nghi nhỏ bé, cũng không thể nào quyết định và can thiệp vào việc của Hoàng thượng được.”

Hoàng đế muốn đến chỗ nàng, lẽ nào nàng lại đuổi Hoàng đế đi, Hoàng hậu đây là đang cố ý lôi kéo thù hận về phía nàng, không lý lại không phản kích.

Hơn nữa, còn có nhiệm vụ chèn ép dáng vẻ bệ vệ của Hoàng hậu, hoàn thành là có thể có được mùi của thơm cơ thể mãi mãi. 

Chân mày của Ninh Thư giật giật, nếu ngươi chịu ở yên trong phòng, không ra ngoài sắp đặt tạo dáng, Triệu Húc sẽ đến Ngọc Quỳnh uyển của ngươi sao?

Nam nhân không biết nữ nhân đang dụ dỗ mình ư, tất nhiên là biết, có điều xuôi dòng đẩy thuyền mà thôi, hơn nữa có một nữ nhân khổ tâm như vậy để giữ hắn lại, chứng tỏ hắn có sức quyến rũ mà.

Ninh Thư lãnh đạm nói: “Ngươi kích động cái gì, bổn cũng chỉ hỏi một tiếng để nữ quan Đồng Sử ghi lại, nếu ngươi không bằng lòng ghi lại, vậy thì thôi.” 

Thị tẩm không ghi vào trong sách, nếu như lần này Chu tiểu nghi mang thai, cũng không tra ra được ghi chép, đứa trẻ này sẽ vô danh.

Chu tiểu nghi ngẩn người, trong lòng thầm chán nản, bản thân thật sự đã quá sốt ruột, quá muốn có được cơ thể tràn ngập mùi hương kia rồi, hiện giờ nàng có nước da trắng như tuyết, đã khiến cho Triệu Húc rất thích, nếu như có được cơ thể tràn ngập mùi hương, vậy thì sẽ càng hoàn mỹ hơn.

“Hoàng hậu nương nương thứ tội, thần thiếp không biết ăn nói, xin nương nương rộng lượng khoan dung.” Chu tiểu nghi vội vàng khom người hành lễ, sau này nhất định phải cẩn thận hơn. 

Khi nào có sức mạnh mới có thể để lộ răng nanh.

Ninh Thư liếc nhìn Chu tiểu nghi: “Hành lễ còn chưa chuẩn mực, không phải đã học quy củ từ Lý ma ma rồi hay sao? Hoàng thượng không để ý, nhưng sau này sẽ có đại sự, phải đối mặt với dòng họ hoàng tộc, văn võ bá quan, bất kỳ hành động nào của ngươi cũng đại diện cho hoàng tộc, đại diện cho Hoàng thượng.”

“Chịu khó học hỏi Lý ma ma nhiều hơn, trước đây Lý ma ma có thể làm nữ quan bên cạnh tiên đế, học theo bà ấy là được.” Ninh Thư nhìn Chu tiểu nghi vẫn đang quỳ gối hành lễ: “Được chứ?” 

“Vâng, thần thiếp nhớ kỹ rồi.” Giọng nói của Chu tiểu nghi có chút run rẩy, vẫn nửa quỳ hành lễ, cơ thể có chút lắc lư.

Chu tiểu nghi hành lễ cũng coi là được, thế nhưng lại bị Ninh Thư bới ra khuyết điểm, không một ai đứng ra nói giúp nàng, tất cả đều đứng xem kịch vui.

Hành vi cướp giữa đường khiến cho người ta ghét nhất, trong cung chỉ có một nam nhân, khó khăn lắm mới nhìn tới mình, kết quả trên đường đi lại bị người ta kéo đi mất, nhất định sẽ ói ra máu. 

Thù sâu oán nặng cũng chỉ vì như thế.

Ninh Thư không kêu Chu tiểu nghi đứng lên, nàng cầm chén trà lên uống một hớp, nói tiếp: “Mấy ngày tới không cần đến đây thỉnh an bổn cung nữa, hãy học lễ nghi quy củ cho tốt ở chỗ Lý ma ma đi.”

Chu tiểu nghi cắn cắn môi, đây là cấm túc cô trá hình sao? 

Nhưng mà nhiệm vụ của cô phải làm sao bây giờ, nhiệm vụ độc sủng hậu cung chính là khiến cho Triệu Húc liên tục sủng ái nàng bảy ngày, thì có thể có được phần thưởng cơ thể nõn nà.

Phần thưởng cơ thể nõn nà này có thể khiến cho cơ thể điều chỉnh đến trạng thái hoàn mỹ nhất, có thể sở hữu vóc dáng hoàn mỹ, đẫy đà nở nang, vòng eo uyển chuyển.

“Chu tiểu nghi, đã nghe thấy lời của bổn cung chưa?” Ninh Thư lên tiếng hỏi. 

“Thần thiếp đã rõ, thần thiếp nhất định sẽ học quy tắc thật tốt từ Lý ma ma.” Chu tiểu nghi cúi đầu nói.

“Được rồi, mọi người lui cả đi.” Ninh Thư nói.

“Thần thiếp xin cáo lui.” Các phi tần đứng lên hành lễ cáo lui với Ninh Thư. 

Chu tiểu nghi nửa quỳ một hồi, chân có chút tê, cung nữ bên cạnh đỡ cô dậy.

Chu tiểu nghi quay đầu lại nhìn Ninh Thư đang ngồi đó, lúc này nàng đang nhìn mình chằm chằm, ánh mắt của hai người vừa chạm, Chu tiểu nghi lập tức cúi đầu.

Những phi tần khác đều đi hết, Trang Phi lưu lại, vẻ mặt tủi thân nói với Ninh Thư: “Nương nương, người nhìn con hồ ly dụ dỗ đó xem, thần thiếp trong lòng tủi thân lắm.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.