Chương trước
Chương sau
Ôn Ngọc híp mắt nhìn bóng lưng Lý cẩu tử, trượng phu Bạch Y Xảo là loại người không có một chút giáo dưỡng, một côn đồ đầu đường này hả, nhưng khi nhìn Bạch Y Xảo hạnh phúc vẻ mặt không giống làm bộ.

Ôn Ngọc nói với tiểu nhị rằng: "Về sau không cho phép hắn vào quán."

Ôn Ngọc lắc đầu xoay người trở về quán.

Đạt được mục đích của chính mình, Ninh Thư đến hiệu thuốc bắc đi mua chút dược liệu về, bây giờ trong nhà không có tiền, vẫn phải làm mặt nạ dưỡng da kiếm tiền thôi.

Cũng không biết có thể bán được hay không, dù sao Ninh Thư cũng không định bán cho phụ nữ nhà nông thông thường.

Ninh Thư lại bán một tí thuốc diệt chuột, hiện tại trời hạn hán, sản vật không sống được, chuột kết thành đàn chạy trên mặt đất khô nứt.

Trong nhà có không ít lương thực, mỗi ngày cũng phải đề phòng chuột.

Hơn nữa chuột đói quá còn có thể cắn người, dịch chuột truyền vào người, sẽ mắc dịch hạch.

Mua đồ xong, Ninh Thư lại đến cửa hàng gạo xem, hỏi thăm giá cả, giá lương thực hiện tại quả thực cao ngất trời, gấp mấy lần lúc trước, kể cả lương thực còn thô cũng thế.

Trước đây giá có thể mua năm cân, hiện tại nhiều lắm thì có thể mua được một cân.

Càng nhiều thương nhân để dành lương thực, định thừa dịp khô hạn và bạo loạn quá độ mà quốc gia lâm vào hoạn nạn, lương thực sẽ càng ngày càng đắt.

Tốt nhất là mua trước để dành.

Ninh Thư ngồi xe bò chậm rì rì trở về thôn, về đến nhà đổ dược liệu trong tay ra.

Cha Trần thấy Ninh Thư buôn bán, cũng không nói gì, hiện tại ruộng cũng không có việc, cha Trần chỉ cả ngày đi lại trong nhà, căn bản không chuyện để làm.

Từ một ngày ba bữa giờ giảm còn hai bữa, như cha Trần nói thì là, cả ngày chuyện gì cũng không làm, ăn nhiều như vậy làm gì, tiết kiệm lương thực, không biết trời còn khô hạn đến mức nào, phải chờ kỳ thu hoạch tiếp theo mạ lớn mới có thu hoạch.

Có điều không phải làm ruộng, hai bữa cơm là đủ.

Ninh Thư ngoài việc mài thuốc bột rồi đọc sách thuốc ra, thì đi quan tâm chuyện Phương gia, đã một thời gian từ khi Bạch Y Xảo và Lý cẩu tử quan hệ với nhau, nhưng Phương gia vẫn gió êm sóng lặng như trước, có thể thấy được bản lĩnh của Bạch Y Xảo.

Từng trải qua đấu tranh trong hậu viện Bạch Y Xảo có đầu óc hơn phụ nữ làm nông thông thường nhiều, gặp phải chuyện gì cũng quả quyết hơn.

Nếu như là phụ nữ nhà nông thông thường, chỉ sợ đã bị trượng phu của mình bắt được rồi, chỉ có thể khóc tèm lem, rồi bị trượng phu vứt bỏ, bị người ta chỉ trỏ thậm chí ngâm lồng heo, cả đời xem như bị hủy.

Kỳ thực Bạch Y Xảo không nhẹ nhàng như Ninh Thư nghĩ, có thể nói là lao lực quá độ, một bên phải gạt Phương Dũng, còn phải ứng phó với Lý cẩu tử tới cửa lường gạt.

Giống như bây giờ, Lý cẩu tử lại tìm nàng đòi tiền, còn nói ra chuyện nàng là chủ quán Cát Tường Cư.

Bạch Y Xảo trong lòng cả kinh, nàng chưa từng nói cho người khác biết, ngay cả Phương Dũng cũng không biết, Lý cẩu tử lại nghe nói từ đâu ra?

"Ngươi nói bậy cái gì, Cát Tường Cư sao có thể là của ta, ngươi có phải là nằm mơ hay không nên chưa tỉnh." Bạch Y Xảo nhỏ giọng nói.

Bạch Y Xảo vừa nói, một bên nhìn xung quanh, ngồi xổm với Lý cẩu tử, cùng ẩn núp bên chân tường, xung quanh có cỏ khô che lại.

Lý cẩu tử hèn mọn cười hố hố: "Ta biết nàng là chủ quán Cát Tường Cư, ngày hôm nay ta còn đi Cát Tường Cư ăn cơm, ta nói ta là trượng phu của nàng, bọn họ ngay cả tiền cũng không thu."

Bạch Y Xảo vừa nghe thấy Lý cẩu tử vô sỉ như vậy, tức đến mức trước mắt chóng cả mặt, kẻ tồi tệ này sao xứng là trượng phu của nàng.

Hơn nữa còn đến Cát Tường Cư tự xưng là trượng phu của nàng, Lý cẩu tử là cái thứ gì, chán ghét như vậy.

Không thể tưởng tượng nổi Ôn Ngọc sẽ nhìn nhận chính mình thế nào, Lý cẩu tử hủy hoại hình tượng nàng trong lòng Ôn Ngọc.

Thân là nữ nhân nàng có thể cảm giác được cảm giác của nam nhân đối với mình, Bạch Y Xảo biết Ôn Ngọc có hảo cảm đối với mình, nhưng vẫn luôn làm bộ không biết, không trả lời, như có như không thích mờ ám như vậy.

Bạch Y Xảo có ý dùng hảo cảm của Ôn Ngọc để giành được lợi ích, tỷ như mỗi lần kết toán cuối tháng, Bạch Y Xảo đều phát hiện ra tiền nhiều hơn một chút so với sổ sách, cho dù sau đó kiên quyết muốn trả lại cho Ôn Ngọc, Ôn Ngọc cũng sẽ không nhận.

Bạch Y Xảo đỏ mắt nhìn Lý cẩu tử, trong lòng toát ra hàng loạt sát khí.

"Ông chủ Ôn còn tiễn ta ra, còn đích thân tiễn ta tới cửa." Lý cẩu tử đắc ý nói: "Hiện tại trên người ta không có tiền, cho ta ít tiền đi."

Lý cẩu tử hiện tại cứ bám vào Bạch Y Xảo, còn chuyện khổ cực đi nhúng chàm Trần Nhị Muội hắn lười chả buồn làm, còn không bằng giựt tóc Bạch Y Xảo đòi tiền lại được thoải mái.

"Ngươi là cái thứ gì, xứng đòi tiền ta sao, ta kêu ngươi làm việc ngươi căn bản không làm, còn muốn tiền, ngươi không phải chán sống rồi đó chứ?" Bạch Y Xảo nói một cách lạnh lùng.

Nhất là nhìn thấy dáng vẻ đương nhiên của Lý cẩu tử, đương nhiên chìa tay đòi tiền nàng, Bạch Y Xảo tức đến mức huyết quản cũng sắp nổ tung.

"Cần tiền thì không có, ta cũng không phải chủ quán Cát Tường Cư, ta là một nữ nhân, sao có thể là chủ một quán rượu." Bạch Y Xảo trực tiếp cự tuyệt, trong lòng suy tư làm sao để lấy cái mạng chó của Lý cẩu tử.

Nàng thực sự ghê tởm Lý cẩu tử muốn chết, không thể để Lý cẩu tử được lời như vậy, nếu không nỗi khổ mình phải chịu trong khoảng thời gian này cũng chịu không công rồi, nàng muốn Lý cẩu tử sống không nổi chết không xong.

"Thôi đi, ta biết nàng là chủ quán Cát Tường Cư, nếu không mấy lần trước tiền nàng cho ta lấy từ đâu ra, ta dầu gì cũng là nam nhân của nàng, nếu như nàng không trả tiền, ta nói hết chuyện của nàng ra khắp nơi, ta còn biết chỗ đó của nàng có một nốt ruồi." Lý cẩu tử đắc ý nói: "Nếu như ta đem chuyện này nói cho Phương Dũng, hoặc giả là nói cho người của Cát Tường Cư, nàng còn có thể sống tiếp ở Cát Tường Cư sao?"

Bạch Y Xảo tức đến sắc mặt tái nhợt, trong dạ dày lồng lộn cả lên thấy buồn nôn, hận không thể nôn thẳng vào mặt Lý cẩu tử.

Trên đời này sao có người vô sỉ như vậy, nếu như là Trần Nhị Muội bị Lý cẩu tử dây dưa thì thật tốt, Trần Nhị Muội sẽ không còn cách nào ở cùng với Phương Dũng nữa, không có cơ hội đâu.

Sát khí trong lòng Bạch Y Xảo ngày càng dày đặc, trước đây bị Lý cẩu tử làm bẩn nên giết hắn rồi mới phải, cũng không cho Lý cẩu tử cơ hội làm bẩn mình lần thứ hai, còn mất trắng nhiều tiền như vậy.

Lúc đó còn muốn đưa Lý cẩu tử cho Trần Nhị Muội chứ.

Hiện tại không thể giữ lại Lý cẩu tử nữa, không gieo họa được cho Trần Nhị Muội, ngược lại nàng còn bị Lý cẩu tử dây dưa, Lý cẩu tử giống như keo dính chó dán trên người của nàng, chuyện này sớm muộn cũng sẽ bị bại lộ.

Chỉ có Lý cẩu tử chết, chuyện giữa nàng và Lý cẩu tử mới có thể lừa dối giấu giếm đi được.

Còn về Trần Nhị Muội, đã không có Lý cẩu tử, thì còn có Triệu cẩu tử, chỉ cần là có đàn ông làm dơ thanh danh của cô.

Nàng biến thành như vậy, đều là bởi vì Trần Nhị Muội, nàng đã như vậy, không thể để mặc Trần Nhị Muội tốt đẹp không chút tổn hại gì được.

Nàng không thể mất đi Phương Dũng, càng không thể để bạn hợp tác Ôn Ngọc biết nàng bị nam nhân như vậy vấy bẩn, trước mặt công tử văn nhã như Ôn Ngọc nàng biết tiến biết lùi, lại tằng tịu với nam nhân đáng ghét như Lý cẩu tử, Ôn Ngọc sẽ coi nàng ra sao.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.