Chị Bình nhìn thấy con trai mình thì khóc thét lên, hai mẹ con nói chuyện bằng điện thoại qua tấm kính chống đạn rất dày, cậu con trai không thể hiểu nổi vì sao mà mẹ mình bỗng nhiên trở thành tội phạm giết người.
Cậu nên làm gì bây giờ, mẹ của cậu biết làm thế nào bây giờ, cái gia đình này biết phải làm sao, cậu có thể tiếp tục đi học nữa không, nếu như các bạn biết mẹ của cậu là tội phạm giết người thì biết làm sao.
Rất nhiều câu hỏi xoáy sâu trong lòng cậu ta: "Mẹ, tại sao mẹ lại làm như vậy chứ."
Chị Bình chỉ khóc mà không nói gì, nhất định không chịu nói gì.
Ninh Thư liếc mắt nhìn Trương Gia Sâm ở bên cạnh, đúng là thủ đoạn hơn người.
Người chết còn có thể cạy miệng ra huống hồ gì là người sống.
Ninh Thư xoay người bước đi, Trương Gia Sâm cũng đi theo cô ra khỏi đồn cảnh sát.
Ninh Thư đột nhiên xoay đầu lại nói với Trương Gia Sâm: "Gia Sâm, có thể em sẽ không quản lý công ty nữa."
Trương Gia Sâm hơi kinh ngạc, trước đây người phụ nữ này vô cùng bốc đồng, sao tự nhiên cô lại không làm nữa.
Trương Gia Sâm chớp mắt, hắn khom lưng xuống một chút để đối mặt với Thư Ninh, hắn hỏi: "Cô gái xinh đẹp của anh sao thế, sao đột nhiên vợ lại nhụt chí như thế?"
Ninh Thư: Ầu...
"Chỉ là em thấy mệt mỏi, em cảm thấy bản thân vốn không phải là một khúc gỗ, bây giờ sức khỏe của cha không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2632390/chuong-456.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.