Chương trước
Chương sau
Tùy Thanh Phong thấy Ninh Thư luôn gắn cái danh nam nhân phụ bạc này lên đầu hắn, đặc biệt còn nói trước mặt tiểu nha đầu Meo meo lạc đường, trong lòng dậy lên cơn tức.

Mẹ kiếp, thật muốn tiêu diệt nữ nhân thần kinh này, quả thực sốt ruột không chịu nổi.

“Ngươi kêu ta câm miệng ta phải câm miệng chắc, ta việc cóc gì phải nghe lời ngươi.” Ninh Thư cười lạnh: “Ngươi muốn đánh ta sao, dù bị đánh chết, ta cũng phải nói.” 

Meo meo lạc đường chu môi đỏ hồng hừ một tiếng, quay đầu không thèm để ý đến Tùy Thanh Phong.

Tùy Thanh Phong hít một hơi thật sâu, không hiểu kiếp trước mình gây nghiệt gì mà đời này lại gặp một bệnh nhân tâm thần thế này, hơn nữa còn là một nữ thần kinh, trí tưởng tượng phong phú hết mức.

Tùy Thanh Phong thấy tiểu nha đầu tức giận, ánh mắt nhìn Ninh Thư càng lạnh lùng hơn, giơ kiếm lên, dùng đại chiêu bổ về phía Ninh Thư, hận không thể đánh Ninh Thư thành tro. 

Ninh Thư sảng khoái cười, nhảy ra, sau đó điểm ngón tay một cái, cỏ dưới chân Tùy Thanh Phong lập tức biến thành dây mây, quấn lấy chân Tùy Thanh Phong.

Tùy Thanh Phong bị dây mây quấn lấy, không tránh mà chỉ dùng kiếm chém đứt dây mây, nhưng hắn cứ chém đứt một cái thì lại có cái mới mọc ra cuốn lấy hắn.

Tùy Thanh Phong nhảy lên không trung, nhưng chỉ cần hắn chạm đất thì dây mây lại mọc lên bên chân, khiến Tùy Thanh Phong không làm gì được. 

Ninh Thư nhe răng nói với Tùy Thanh Phong: “Đây là thú cưng của ta đó, ngươi sẽ bị nó cuốn chặt lấy đó nha.”

Dãy mã của sợi mây Thiên Lí đằng này đã bị cô sửa đổi, thay đổi đến mức cực kỳ mạnh, phóng đại năng lực quấn thành vô hạn, quả thực rất giỏi.

Cuối cùng Tùy Thanh Phong bị dây mây quấn chặt lấy, tay chân đều bị quấn chặt, không hề có năng lực phản kháng. 

Ninh Thư di chuyển đầu ngón tay của mình, tay cầm đại đao, từng bước đi về hướng Tùy Thanh Phong.

Từng đao một, chậm rãi chém rớt cấp của Tùy Thanh Phong.

Meo meo lạc đường thấy Tùy Thanh Phong bị trói lại, không thể thoát khỏi dây mây, lo lắng nói với Băng thanh hà khiết: “Băng băng, cô mau cứu bang chủ.” 

Trên mặt Băng thanh hà khiết hiện lên một vệt đen, lắc đầu nói: “Ta không thể đánh lại cô ta, ta qua đó có ích gì.”

“Vậy…” Meo meo lạc đường lo đến độ khóe mắt đỏ hoe: “Làm sao đây, nên làm sao đây.”

Meo meo lạc đường thấy người chơi nữ có ID tên Bổn cung lại đến rồi, giống như ác ma tiến tới gần bang chủ không có lực phản kháng, hít một hơi thật sâu, định xông tới cứu Tùy Thanh Phong. 

Không thể để Tùy Thanh Phong bị bắt nạt vậy được, Bổn cung lại đến rồi thật vô lý.

Băng thanh hà khiết thấy Meo meo lạc đường định lao lên cứu, vội vàng kéo nàng lại, nói: “Cô làm cái gì đó, cô qua có ích gì, cấp độ của chúng ta vốn không cao, nhỡ chọc giận cô ta, cô ta giết hết cấp của chúng ta thì làm sao.”

“Nhưng ta không thể trơ mắt đứng nhìn bang chủ như vậy.” Meo meo lạc đường thấy Tùy Thanh Phong không ngừng chém dây mây, kiếm trên tay bắn ra hỏa long, nhưng những thứ dây này cứ như vô cùng vô tận vậy, chém đứt lại mọc lên. 

Băng thanh hà khiết nói: “Ta đã báo những người khác trong bang phái rồi, bọn họ đang chạy tới, bây giờ chúng ta cứ chờ bọn họ đi.”

“Nhưng...” Meo meo lạc đường nhìn chằm chằm thân ảnh của Tùy Thanh Phong.

“Cô thôi đi, cô xông lên cũng không giúp được cho bang chủ.” Giọng nói Băng thanh hà khiết mang vẻ mất kiên nhẫn, nhưng Meo meo lạc đường lại không nghe ra, áy náy nói với Băng thanh hà khiết: “Băng Băng, xin lỗi.” 

Meo meo lạc đường nói rồi vọt tới trước mặt Ninh Thư, giang hai cánh tay ra chặn, không cho Ninh Thư đi tới chỗ Tùy Thanh Phong.

Ninh Thư:...

Thấy Meo meo lạc đường kiên cường, quyết liệt đứng cản trước mặt mình, Ninh Thư đột nhiên cạn lời, không biết nên nói cái gì nữa, cảm giác mình đúng là kẻ xấu xa, ah ha ha ha... 

Mà Tùy Thanh Phong thấy hành động của Meo meo lạc đường, trong lòng vô cùng phức tạp, nha đầu này đúng là một kẻ khờ, cũng đâu phải bị giết chết thật, đây chẳng qua là trò chơi mà thôi.

Nhìn người con gái đơn thuần, tốt bụng ấy, trong lòng Tùy Thanh Phong như có thứ gì đó đang mọc rễ nảy mầm, mở cửa tim của hắn.

“Đồ ngốc, đồ ngốc đứng sang bên đi, chỗ này không có chuyện của cô.” Tùy Thanh Phong quát Meo meo lạc đường, cấp độ của nàng rất thấp, hơn nữa còn là dược sư không biết chiến đấu, đứng cản phía trước có ích gì chứ. 

Quan trọng nhất là, trò chơi lập thể sẽ cảm nhận được đau đớn, nếu Bổn cung lại đến rồi động thủ với Meo meo lạc đường, Meo meo lạc đường sẽ rất đau, đau đớn là cảm giác thật.

“Ta sẽ không để cô ta làm hại ngươi.” Meo meo lạc đường xoay đầu lại, nói với Tùy Thanh Phong.

Ninh Thư:... 

Hiện tại nàng đang là kẻ xấu chia rẽ uyên ương sao? Ah ha ha ha ha...

“Tỷ tỷ, Tùy Thanh Phong không phải loại người lừa dối tình cảm của người khác, giữa các người chắc chắn có hiểu lầm gì đó rồi, có thể từ từ nói, sao lại vừa gặp mặt đã động tay động chân chứ, đó không phải là cách giải quyết, tỷ tỷ, cô có thể thả bang chủ ra không.”

Meo meo lạc đường giải thích với Ninh Thư. 

Ninh Thư:...

Nữ chính lương thiện như vậy, cô nên làm thế nào đây?

Làm thế nào cũng cảm giác mình là một kẻ xấu phá đám? 

Ninh Thư trực tiếp dùng dây mây kéo Meo meo lạc đường đi, không giết cấp của nàng.

Meo meo lạc đường bị dây tha đi, sợ xanh mặt, hét toáng lên, Tùy Thanh Phong thấy dây tha đi, không màng đến dây mây bên cạnh mình, chặt đứt dây mây quấn quanh cổ chân Meo meo lạc đường.

Nhưng bản thân Tùy Thanh Phong lại bị dây quấn chặt lấy, chân tay đều bị quấn, bị Meo meo lạc đường liên lụy, Tùy Thanh Phong đã không còn sức chiến đấu nữa. 

“Đứng qua một bên đi.” Tùy Thanh Phong quát Meo meo lạc đường, sắc mặt có vẻ hung hãn đáng sợ.

Meo meo lạc đường lập tức khóc lên, trong lòng rất uất ức, nàng vì cứu hắn, bang chủ còn hung dữ với nàng như vậy, nhưng nhìn thấy Tùy Thanh Phong bị khống chế, Meo meo lạc đường lại cảm thấy trong lòng đau âm ỉ, nàng cũng không biết là vì sao.

Luôn cảm thấy rất khó chịu, liền trút oán hận lên Ninh Thư, quát Ninh Thư: “Cô cái đồ nữ nhân độc ác.” 

“Ta tự hào vì ta độc ác.” Ninh Thư liếc nhìn Meo meo lạc đường, đi thẳng đến trước mặt Tùy Thanh Phong, cười khẩy: “Xem ai tới thôn Tân Thủ trước đi.”

Ninh Thư cầm đại đao chém liên tiếp từng nhát một lên người Tùy Thanh Phong, Tùy Thanh Phong đau đến nỗi mặt trắng bệch, không lâu sau, Tùy Thanh Phong đã bị Ninh Thư giết mất hai cấp bậc.

Ninh Thư vô cùng vui vẻ khi đi chém người, ánh mắt Tùy Thanh Phong nhìn Ninh Thư càng thêm ghét cay ghét đắng
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.