Chương trước
Chương sau
Tùy Thanh Phong vốn muốn hỏi được điều gì đó từ trong miệng NPC này, hắn trực giác NPC này có lẽ biết điều gì đó.

Nhưng đối phương lại không chịu nói cho hắn biết, làm Tùy Thanh Phong cào tim cào phổi trong lòng, rõ ràng có thứ gì đó ở trước mắt, nhưng không bắt được.

Loại cảm giác này khiến người ta rất khó chịu.

Mấy người trong tổ đội đều nhìn chằm chằm Tùy Thanh Phong xem, Tùy Thanh Phong gật đầu, tiếp nhận nhiệm vụ.

Đoàn người đi vào trong sơn cốc.

Ninh Thư đi theo sau lưng họ vào sơn cốc, nhìn thấy mấy người hợp tác khăng khít.

Ninh Thư cười nhạt một tiếng.

Tùy Thanh Phong dặn dò tổ đội: "Chú ý, thứ này sẽ phóng to lên rất nhiều."

Vì vậy tất cả mọi người đang mong đợi con nhện này phóng to, nhưng lập tức phát hiện lực phòng ngự của con nhện này rất mạnh, rất nhiều công kích đánh lên người nó, nhưng máu của con nhện lại không giảm đi, căn bản không làm nó bị thương.

Khó hiểu nhất là Tùy Thanh Phong, bởi vì lần trước khi hắn sử dụng trang bị, còn có thể để lại dấu vết trên người nhện độc tám chân, thậm chí có thể làm nó bị ăn mòn và hư thối.

Nhưng bây giờ lại không có phản ứng, hoàn toàn không có phản ứng, quả thực không có cách nào đánh.

Nhìn thấy nhện độc tám chân nhả ra vô số nhện con, Tùy Thanh Phong dùng kiếm trong tay đánh ra một con hỏa long, đốt các con nhện con thành tro bụi, sau đó nói với mấy người: "Đi, không đánh nữa, chúng ta đi trước đã."

Ninh Thư đứng ở cửa sơn cốc chờ đoàn người này, hỏi: "Anh hùng, mọi người sao vẫn chưa thành công, tiểu nữ đau chân quá."

Tùy Thanh Phong:...

Tùy Thanh Phong quả thực không biết nên nói cái gì, phó bản này làm sao lại khó đánh như vậy, quả thực khó chết được, mỗi lần tới đều khác nhau.

Một đóa hoa cúc nở hướng nam nói với Ninh Thư: "Người đẹp, ráng nhịn chút nữa, lần sau nhất định thành công." Nói xong muốn vươn tay ra sờ sờ Ninh Thư.

NPC này trông quả là giống thật nha, không biết xúc cảm thế nào.

Ninh Thư hết chỗ nói rồi, ngay cả NPC cũng đùa giỡn, ngươi còn chơi hơn nữa được sao?

"Ngươi muốn đùa giỡn ta sao, chạm đến kịch bản cấp một." Ninh Thư lạnh nhạt nói, đây vốn là kịch bản trò chơi đã thiết kế xong từ trước.

Một đóa hoa cúc nở hướng nam ngạc nhiên nhìn Ninh Thư, vẻ mặt ngơ ngác.

Ninh Thư thê thê thảm thảm nói với bốn người chơi khác: "Anh hùng cứu mạng, tiểu nữ thân thể yếu ớt, nay gặp phải một ác bá muốn chiếm lấy tiểu nữ, tiểu nữ không có gì để báo đáp, xin tặng Thất Thải linh vũ trên người, còn có hai bình Dưỡng Tinh đan, xin các vị anh hùng mau cứu tiểu nữ."

Một đóa hoa cúc nở hướng nam quả thực sắp sửa nhảy cẫng lên rồi, hắn rõ ràng là người chơi, nhưng bây giờ lại biến thành quái.

Thấy dáng vẻ bất thiện của mấy người trong tổ đội, Một đóa hoa cúc nở hướng nam vội vã xua tay: "Ta là người chơi, ta căn bản không muốn đùa giỡn nàng."

Đùa giỡn NPC, quả thực không còn mặt mũi rồi.

"Xin lỗi, Hoa cúc, ai kêu ngươi đáng tiền như vậy chứ, Thất Thải linh vũ là nguyên liệu chế tác thần khí, đây đúng là đưa đến tận miệng rồi, không cần thì phí."

"Trời ơi, mọi người không thể vô tình như thế, thấy cái lợi thì quên bạn bè." Một đóa hoa cúc nở hướng nam bị ba tên người chơi như ong vỡ tổ xông tới công kích.

Làm lão đại của đội ngũ, Tùy Thanh Phong không thể ra tay công kích đồng đội của mình, cứ ở bên cạnh nhìn, ánh mắt cực kỳ phức tạp nhìn thoáng qua Ninh Thư.

Cuối cùng Một đóa hoa cúc bị công kích rớt mất một bậc, nhiệm vụ này mới xem như hoàn thành, Ninh Thư nhìn Một đóa hoa cúc nở hướng nam sưng mặt sưng mũi, hệ thống cấp cho Thất Thải linh vũ và hai bình Dưỡng Tinh đan.

Ninh Thư trong lòng vô cùng hả hê, vẻ mặt cao hứng nói rằng: "Đa tạ anh hùng diệt trừ ác bá, để tiểu nữ có thể trốn thoát khỏi bàn tay ma quỷ của hắn."

Một đóa hoa cúc nở hướng nam vừa nghe Ninh Thư nói như vậy, da mặt giật giật.

Đoàn người Tùy Thanh Phong đi rồi, Ninh Thư mới vào trong sơn cốc một lần nữa điều chỉnh lại dãy mã của nhện lớn.

Sau đó Ninh Thư lại bắt đầu điên cuồng mà học tập lập trình mã hóa, nói không chừng có thể thoát khỏi thân phận NPC này nữa ấy.

Tuy là cách ăn ở của hệ thống 2333 này khiến người ta cực kỳ khó chịu, nhưng nó thật sự vô cùng bác học, nói nó bác học cũng không đúng, hẳn nên nói trong kho tri thức có đủ các loại, lúc cần thì 2333 có thể điều ra.

Ninh Thư cầm cành cây trên mặt đất không ngừng viết, không ngừng học tập.

Có điều phó bản này cuối cùng cũng có người dẹp xong, là một người chơi nam ID kêu Bổn vương uy vũ dẹp xong.

Thế giới phát tin tức, chúc mừng Bổn vương uy vũ hạ được phó bản sơn cốc nhện.

Tùy Thanh Phong nghe được tin tức này thì kinh ngạc, phó bản kia khó khăn như vậy, người chơi tên Bổn vương uy vũ này lại dẹp xong, hơn nữa còn đánh có một mình.

Tùy Thanh Phong đi tìm Bổn vương uy vũ, thấy cấp bậc của Bổn vương uy vũ còn thấp hơn mình, skill mọi mặt cũng không sánh nổi hắn.

Bọn họ tổ đội đi đánh quái, còn chưa thành công, thế mà Bổn vương uy vũ này tự đánh một mình lại thành công.

Tùy Thanh Phong trao đổi với Bổn vương uy vũ, nghe thấy Bổn vương uy vũ nói nhện lớn kia cũng không có năng lực phóng to và lực phòng ngự mạnh, khiến Tùy Thanh Phong càng thêm nghi ngờ.

Vì sao hắn đi đánh quái, nhện lớn này đủ kiểu sức mạnh, vì cái quái gì người ta nhẹ nhàng như vậy?

Tùy Thanh Phong cảm giác mình bị bên chế tác game nhằm vào rồi, nhưng Tùy Thanh Phong cũng biết người ta không cần phải nhắm vào mình.

Có thành công của Bổn vương uy vũ, sau đó cũng có người lục tục thành công hạ được phó bản này, làm cho Tùy Thanh Phong càng thêm bất mãn trong lòng.

Đồng thời cũng cảm thấy mình có gì đó mất đi rồi, hắn vẫn luôn coi trọng phó bản này, cũng muốn là người đầu tiên đoạt được phó bản này.

Đây là một cảm giác không nói rõ được cũng không tả rõ được.

Để nghiệm chứng ý nghĩ của mình, Tùy Thanh Phong lại đến sơn cốc, muốn nhìn thử xem con nhện này có phải đơn giản bị hạ như vậy không.

Nếu quả thật dễ dàng như vậy, hắn đã dẹp được phó bản này rồi.

Lúc Ninh Thư thấy Tùy Thanh Phong thì bĩu môi, đã biết hắn sẽ đến mà.

Tùy Thanh Phong thành công, dễ dàng giết chết nhện lớn, ngắt được Phụ Tử tiên thảo, nhưng lại khiến sắc mặt hắn rất khó coi.

Sao lại dễ dàng thế, có phải chế tác game thay đổi độ khó không?

Ninh Thư nhìn Tùy Thanh Phong cả người tức giận đi ra giao nhiệm vụ thì cố nén vui sướng trong lòng, sau đó tiễn Tùy Thanh Phong đi.

Đây là Ninh Thư cố ý, mỗi lần Tùy Thanh Phong tới cày phó bản, Ninh Thư bèn nâng cao độ khó, Tùy Thanh Phong vừa đi, Ninh Thư đã trả lại độ khó như cũ.

Đến khi có người chơi dẹp xong phó bản này, Ninh Thư cũng sẽ không dùng phó bản này làm khó Tùy Thanh Phong nữa, chỉ là không muốn để Tùy Thanh Phong là người đầu tiên đoạt được phó bản này.

Sơn cốc này là bước đầu tiên Tùy Thanh Phong diễu võ dương oai, hiện giờ Tùy Thanh Phong dẹp xong phó bản này căn bản chả để làm cái ngóe gì.

Dù sao người chơi hạ được phó bản này còn có đầy ra đấy, nhiều người thì sẽ không còn ly kỳ nữa.

Tùy Thanh Phong dẹp được phó bản này, mấy người tổ đội của hắn đều qua đây dẹp phó bản này.

Có điều lần này nhìn thấy Ninh Thư, mấy người không dám lại ba hoa, hạ được phó bản chiếm được đồ cho mình là đi luôn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.