Thiên Giai không mang Ninh Thư đi nữa, nhưng lại mang Chi, mỗi lần Chi đi ra ngoài trở về đều cho Ninh Thư rất nhiều thứ, hoa quả như nho dại.
Hiện tại người thú giống cái trong bộ lạc thích theo Thiên Giai đi ra ngoài, mỗi lần đi ra ngoài đều thu hoạch được rất nhiều, khiến người thú giống cái rất yêu thích ra ngoài bộ lạc.
Chi còn giải thích với Ninh Thư: "Giai nói mỗi lần người ra ngoài lại khác nhau, tới các lần sau, sẽ mang cô đi."
Ninh Thư không để ý lắm, tuy nói là lần lượt, nhưng mỗi lần đều có Chi, Ninh Thư thậm chí hơi u ám mà nghĩ rằng Thiên Giai muốn gây xích mích quan hệ giữa cô và Chi.
Có điều Ninh Thư sẽ không vì Thiên Giai, mà ầm ĩ với Chi – người gần gũi với mình, mỗi lần Chi đi ra ngoài, Ninh Thư đều giã nát thảo dược, bôi lên người cô ta.
Những thảo dược này có thể xua đuổi côn trùng, tránh muỗi, lần trước Chi suýt nữa bị rắn cắn, ánh mắt những người thú giống đực đi theo bảo vệ người thú giống cái đều đặt trên người Thiên Giai, có một số việc vẫn phải dựa vào chính mình.
Xảy ra chuyện gì cũng chỉ có thể tự mình gánh vác, tự mình chịu khổ.
Ninh Thư bĩu môi, cô không mang theo tôi, lẽ nào tôi không thể tự đi một mình, hiện tại cô có năng lực có thể tự bảo vệ mình.
Đến khi đám người Thiên Giai đi rồi, Ninh Thư tự mình lén lút ra ngoài bộ lạc, có điều vẫn trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2632125/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.