Tựa như cảm nhận được sự sợ hãi của đối phương, nên Thụy liền dắt giống cái này trở về hang động của mình.
Tuy Thiên Giai đã đi với Thụy nhưng ánh mắt của những giống đực khác vẫn đặt trên người cô ta, hiển nhiên bọn họ cảm thấy rất hiếu kỳ về giống cái này.
“Khuôn mặt của cô ta rất kỳ lạ, nhưng cũng rất xinh đẹp.” Chi không ngừng cảm thán với Ninh Thư.
Ninh Thư cũng chỉ trả lời cho có lệ: “Đúng là rất đẹp.” Sau đó lập tức quay về hang động của mình, chuẩn bị tu luyện Tuyệt Thế Võ Công.
Nếu như nhiệm vụ lần này là muốn bảo vệ tính mạng của mình, đồng thời cố hết sức để bảo vệ những người khác thì bắt buộc bản thân cô phải có năng lực mạnh mẽ.
Ninh Thư đột nhiên phát hiện cho dù cô ở nơi nào, ở thế giới nào thì cũng không thể dựa dẫm người khác, nhất là đàn ông, bây giờ còn chưa có gì mà ánh mắt của những người đàn ông đó đã dính trên người của Thiên Giai không chịu thu về rồi.
Ninh Thư mới đi được hai bước đã bị Chi kéo về: “Sao cô còn chưa lấy thịt mà đã về rồi.”
“Ồ...” Lúc này thì Ninh Thư mới nhớ ra, mỗi lần đội săn bắt đi săn bắt trở về thì sẽ chia một phần cho giống cái trong bộ lạc.
Thụy đã đi rồi, nên việc phân chia con mồi sẽ được giao cho Khải, cũng chính là bạn lữ tương lai của Thảo.
Ninh Thư đánh giá người đàn ông tên Khải này, hắn mặc một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2632104/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.