Bây giờ Diệp Vũ càng thêm chán ghét Ngụy Lương Nguyệt. Trước đây Ngụy Lương Nguyệt cũng chỉ là tên oắt con vô dụng nhưng hiện tại thực lực của hắn rất mạnh mẽ, Diệp Vũ có chút lo sợ Sư Tuệ Đế sẽ hối hận mà thay lòng đổi dạ.
Diệp Vũ hiểu rõ Sư Tuệ Đế là một nữ nhân lạnh lùng, kiểu nữ nhân này rất cuốn hút nam nhân, Diệp Vũ cũng rất mực yêu thương Sư Tuệ Đế.
Nếu Sư Tuệ Đế muốn nối lại với Ngụy Lương Nguyệt, Diệp Vũ không thể chịu đựng nổi, không một nam nhân nào có thể chấp nhận nữ nhân mình yêu rên rỉ dưới thân kẻ khác.
Cho nên nhất định phải cắt đứt với Ngụy Lương Nguyệt, tốt nhất là giết chết hắn.
"Ta mặc kệ các ngươi nghĩ thế nào." Liễu Viện Viện vẫn luôn đứng một bên không can dự bỗng đi tới, điệu bộ thướt tha xinh đẹp, lúc bước đi trên người nàng ta tỏa ra hương thơm vấn vít khiến lòng người mê say.
Liễu Viện Viện đi tới trước mặt Diệp Vũ vươn ngón tay trắng như ngọc ra, nước sơn đỏ tươi trên đầu ngón tay càng tôn lên nước da trắng nõn gần như trong suốt của nàng, mà ngón tay yêu kiều lại chỉ vào Diệp Vũ: "Ta có linh cảm ngọc bài đang ở trên người ngươi, mau lấy ra đây. Bây giờ vào được cung điện mới quan trọng, chưa thu được cái gì mà các ngươi đánh nhau thì có ích gì?"
Diệp Vũ vươn tay ra bắt lấy ngón tay yêu kiều của Liễu Viện Viện, nở nụ cười, gương mặt hắn tăng thêm bội phần tuấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2632002/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.