Hoắc Khanh từ bỏ ngôi vị hoàng đế, dù đại thần có khuyên ngăn thế nào đi chăng nữa cũng vô dụng, Hoắc Khanh nhân cơ hội này nói nếu cho tiểu hồ ly ở lại bên cạnh hắn, thì hắn sẽ tiếp tục làm hoàng đế.
Các đại thần lập tức nén giận, không nói gì.
Hoắc Khanh cũng không còn cách nào khác mới từ bỏ ngôi vua, nếu không tiểu hồ ly sẽ mất mạng, hơn nữa hiện tại toàn bộ hoàng cung đều bị bao vây, hắn chính là con cua bị trói lại trong chính bộ càng của mình.
Hắn không nỡ để hồ nhi bị tổn thương, nhìn thấy hồ nhi mừng đến mức chảy cả nước mắt và tình cảm sâu đậm trong mắt nàng, Hoắc Khanh cảm thấy rất đáng, có lẽ hắn sẽ cùng hồ nhi sống một cuộc sống khác.
Cuối cùng Hoắc Khanh và tiểu hồ ly bị kiểm soát cấm túc trong tẩm điện.
Ánh mắt Hoắc Khanh rơi trên người Ninh Thư, lạnh lùng nói: "Hoàng hậu, nàng mới là người gây ra tai họa cho giang sơn Yến quốc."
Vẻ mặt của Ninh Thư không rõ chuyện gì, oan ức nói: "Thần thiếp không hiểu Hoàng thượng đang nói gì?"
"Dẫn sói vào nhà, Tiêu gia nhà nàng muốn trở thành chủ nhân của giang sơn này, lòng muông dạ thú, trẫm vẫn luôn đề phòng Tiêu gia các người, không ngờ các người lại đi trước một bước, khiến trẫm bỏ lỡ một cơ hội tốt."
Ánh mắt Hoắc Khanh nhìn Ninh Thư tràn đầy căm phẫn: "Trẫm vẫn luôn không thích nàng, trước đây giống như trẫm cầu xin để cưới được nàng vậy, trẫm vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2631959/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.