Huyên quý phi đau thương tột độ. Đến khi cảm xúc của Huyên quý phi ổn định hơn, Ninh Thư định an ủi nàng nhưng lời vừa đến miệng lại không biết nên nói thế nào, chẳng lẽ nói về sau nàng không thể có con, trước hết không nói tới việc thân thể Huyên quý phi đang bị thương, rất khó có thai, mà bây giờ Hoắc Khanh còn vô cùng giữ mình vì tiểu hồ ly, không chịu vào hậu cung, sao có thể có con.
Bây giờ thân thể Huyên quý phi rất yếu, sau một hồi khóc lóc thảm thiết, thân thể run rẩy, mồ hôi lạnh trên trán làm ướt thái dương.
“Hoàng thượng định xử lý con hồ ly như thế nào, con ta mất rồi, ta vừa mới biết sự tồn tại của nó, nó cứ vậy mà mất đi.” Huyên quý phi lấy tay đấm ngực, lệ rơi đầy mặt.
Đây chính là vai trò của pháo hôi, bọn họ tô điểm cho sinh hoạt của nhân vật chính, nhưng bọn họ cũng có máu có thịt có sự sống mà, bọn họ cũng biết đau khổ và bi thương.
Ninh Thư thở dài một hơi, nói: “Thân thể quan trọng hơn, sức khỏe không tốt thì sao mà báo thù được.”
Huyên quý phi nhìn Ninh Thư, cuối cùng bật cười một tiếng, châm chọc mà bi thương nói: “Bây giờ trong lòng nương nương chắc rất vui nhỉ.”
“Sao bổn cung lại phải vui, xảy ra chuyện như vậy, đúng là chẳng có gì đáng để vui cả.” Ninh Thư nhíu mày kinh ngạc nói.
Huyên quý phi lộ vẻ sầu thảm cười, “Bây giờ tần thiếp không có con, Hoàng hậu nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2631932/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.