Edit: Akito
Cung Vô Mị buông lỏng tóc Ninh Thư ra, đầu ngón tay đặt ở chóp mũi hít hà, câu lấy đôi môi mỏng màu hồng phấn, “Mùi của mỹ nhân.”
Bộ dạng cầm thú xấu xa này là muốn làm gì? Nói cho ngươi biết, ngươi không cần câu dẫn ta, ta sẽ không mắc mưu.
Đây hẳn là một tên nam nhân nát jj, không biết đã chà đạp bao nhiêu thiếu nữ, hơn nữa nữ nhân bị hắn chơi qua, đều sống không được bao lâu.
Trong lòng Ninh Thư đối với gia hỏa này khinh thường không thôi, cho dù lớn lên đẹp mắt, nhưng không chịu nổi tên cầm thú này a.
“Đi thôi.” Cung Vô Mị đi đằng trước, vào sơn động, nhìn bên ngoài sơn động đặc biệt khó coi, nhưng càng bước vào trong càng giống như đi vào hoàng cung vậy, xa hoa vô cùng, trong phòng đều bày dạ minh châu cực lớn, lụa mỏng treo khắp nơi.
Ninh Thư sờ sờ dạ minh châu, vẻ mặt kinh ngạc cảm thán, cái này giá trị bao nhiêu tiền a, Cung Vô Mị nhướng mày nhìn Ninh Thư, “Thích, bản tôn tặng cho nàng.”
Ninh Thư thu tay về, “Ta chỉ tùy tiện nhìn xem, nói nữa, vật này ngoại trừ để chiếu sáng thì căn bản cũng chả làm được cái mẹ gì, quả thực chính là phế vật, một chút ta cũng không thích, ta thích đồ vật thực tế một tí.”
“Đồ vật thực tế?” Cung Vô Mị nhướng mày nhìn Ninh Thư, khóe miệng câu lên tà mị nói: “Chỉ có nàng không nghĩ ra thứ đó, chứ không có chuyện ta không lấy được nó.”
“Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2631811/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.