Edit: Akito
Xe ngựa chạy băng băng trên con đường đầy cát vàng, trên xe không ai nói chuyện, không khí có hơi nặng nề.
Ôn Như Họa nhìn ám vệ che mặt bên cạnh, trên người mang theo hơi thở giết chóc, ánh mắt lãnh khốc, vừa thấy chính là người có võ công cao cường.
Bạch Cầm Tương và hắn hoàn toàn không phải là người chung một thế giới, hiện tại Bạch Cầm Tương đi ra ngoài có thị vệ, có nha hoàn, quả nhiên là điệu bộ của một phu nhân.
Trong xe ngựa Ninh Thư và Nguyệt Lan đều ngủ rồi, xe ngựa lay động như này dễ ngủ gà ngủ gật nhất.
Ninh Thư ngủ một giấc tỉnh dậy, vén rèm hỏi Ôn Như Họa: “Rốt cuộc cách thôn huynh ở còn xa lắm không a, huynh hái thuốc có thể chạy xa như thế, huynh cũng rất khỏe đấy.”
Nghe thấy lời nói này của Ninh Thư, nháy mắt sắc mặt Ôn Như Họa đỏ lên, sau đó lại trở nên xanh mét, lạnh giọng nói: “Ta đi nơi nào hái thuốc mắc mớ gì tới ngươi.”
Ninh Thư nghịch nghịch mái tóc của mình, nhàn nhạt nói: “Phỏng chừng thảo dược xung quanh thôn đều bị huynh hái hết rồi, huynh mới chạy xa như thế, biểu ca, muội nghĩ rằng huynh tách khỏi muội sẽ sống rất tốt, nhưng thật không ngờ huynh cư nhiên nghèo khó như vậy.”
Trên mặt Ôn Như Họa hiện lên sắc cầu vòng, đủ loại màu sắc thay phiên biểu hiện trên mặt một lần, tức giận đến mức bộ ngực phập phồng kịch liệt.
“Đinh, giá trị ngược +10, trước mắt giá trị ngược là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2631765/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.