Edit: Akito
Mí mắt Giáo Y đại thúc thoáng nhảy một cái, sóng mắt thâm trầm nhìn Ninh Thư, Ninh Thư bị ánh mắt của hắn làm trong lòng kinh hoảng, khoát khoát tay nói: “Không cần, không cần giúp cháu tìm ba mẹ, gen của cháu rất kém, chú đừng giải phẫu cháu.”
Giáo Y đại thúc trông thấy bộ dáng của Ninh Thư, ‘Xùy’ một tiếng, “Nhìn xem cái bộ dạng không có tiền đồ này của cô đi, cô làm gì kinh sợ như thế, tốt xấu gì cũng phải có chút rụt rè của thiếu nữ cùng tiết tháo chứ.”
Ninh Thư bĩu môi, không có thực lực, tiết tháo cùng rụt rè chỉ là cái rắm a, “Vâng...”
“Chuyện này tôi nhớ kỹ, ừ, cô có thể lăn* rồi.” Giáo Y đại thúc lại vỗ vỗ áo blouse trắng của mình, rõ ràng trên áo không có cái gì, đại thúc lại cứ không ngừng vỗ, cái chứng ám ảnh cưỡng chế này cũng quá nặng rồi.
*Lăn: cũng có nghĩa là cút
Ninh Thư ‘a’ lên một tiếng, sau đó liền mượt mà mà lăn, lăn, lăn cực kỳ nhanh, vừa mới tiến vào phòng học, còn chưa kịp phản ứng, cánh tay đã bị người túm lại, kéo ra khỏi phòng học.
Ninh Thư ném tay Lãnh Ngạo ra, lạnh giọng nói: “Anh làm gì?”
Lãnh Ngạo nhìn cô, tức giận đến cái mũi rung động, hỏi: “Cô đi đâu vậy, tôi tìm khắp nơi đều không thấy cô, cô có biết Lăng Tuyết đi chỗ nào hay không.”
“Tôi nào biết, tôi cũng không phải người hầu của Lăng Tuyết, tôi làm sao biết cô ta ở đâu chứ.” Sắc mặt Ninh Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2631483/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.