Edit: Akito
Ninh Thư thu thập đồ đạc xong, chẵn hai cái va li lớn, mở cửa kéo va li ra liền gặp một người phụ nữ nắm tay một thằng nhóc khoảng bảy tám tuổi.
Ninh Thư tra lại ký ức, đây là mẹ và em trai nguyên chủ, đứa em trai này nhỏ hơn nguyên chủ gần mười tuổi, là bảo bối trong nhà, nên nguyên chủ Lâm Giai Giai đối với đứa em này là ngoan ngoãn phục tùng, yêu thương phải phép, bởi vì cha mẹ thường xuyên ở bên tai nói, hai chị em phải thương yêu nhau, về sau cho dù lập gia đình, cũng phải dựa vào nhà mẹ đẻ.
Xuất phát từ một phần tâm tư, còn có quan hệ huyết mạch, nên Lâm Giai Giai đối với đứa em này thực sự tốt.
Bất quá Ninh Thư chính là một người xa lạ, dùng ánh mắt của người đứng ngoài cuộc nhìn, thì người nhà này đối xử với cái đầu củ cải này mới xem như chân chính tốt, về phần nguyên chủ, chỉ có thể nói con gái đều là một món hàng, họ chỉ đem cô trở thành vật lợi dụng cùng nghiền ép giá trị của cô.
Lúc ấy thời điểm cô bị đuổi ra khỏi nhà, mẹ nguyên chủ chỉ trốn trong phòng không có đứng ra nói một câu, thậm chí cũng không có giả vờ giữ cô lại.
Mẹ Lâm lấy ra một cái phong bì dày nói: “Đây là tiền mẹ cho con, về sau một mình sống tự giải quyết cho tốt, số tiền này có thể đủ cho con dùng một đoạn thời gian.”
Ninh Thư im lặng, nhận lấy phong bì, nhìn hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2631435/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.