Ăn xong bánh bao, lúc Ninh Thư đang lột vỏ trứng thì mẹ Vương Anh vọt tới, giơ tay định đánh vào đầu Ninh Thư.
Cơ thể Ninh Thư nhoáng một cái đã dễ dàng tránh được, bỏ quả trứng gà đã được bóc vỏ sạch sẽ vào miệng nhai nhóp nhép.
Ăn ngon thật.
“Cái con nhỏ đáng chém ngàn đao, cái này là dành cho em trai mày ăn.” Mẹ Vương Anh lại duỗi tay muốn đánh Ninh Thư.
Ninh Thư nhai nốt trứng gà trong miệng, bưng bát chạy vào bếp, uống nước lạnh.
Lòng đỏ trứng ăn muốn mắc nghẹn luôn.
“Mày muốn lật trời rồi, đây là trứng của em trai mày.” Mẹ Vương Anh tức giận đến nỗi thở dốc, mắng chửi Ninh Thư ầm ĩ.
Phụ nữ nông thôn một khi đã mắng chửi thì rất khó nghe, có thể nói là lôi cả tổ tông mười tám đời người ta ra mà chửi. Mẹ Vương Anh là phụ nữ nông thôn chính cống, mỗi ngày đều bán mặt cho đất bán lưng cho trời, khuôn mặt vừa đen vừa vàng, trông có vẻ rất dữ dằn.
Ninh Thư chặn lại tràng mắng chửi của mẹ Vương Anh, nói: “Mẹ cho con ít tiền.”
Cô muốn đi mua thuốc tránh thai, thuận tiện đi báo án. Tao mẹ nó mà phải gả cho thằng tội phạm cưỡng hiếp hả, ha ha ha, đá bể trứng mày giờ.
Vừa nhắc đến tiền thì coi như đụng tới tử huyệt của mẹ Vương Anh rồi, bà ta nhảy dựng lên gắt gỏng: “Mày đòi tiền làm gì?”
Vụ kia xảy ra vào đêm qua, hiện tại người nhà họ Vương vẫn chưa biết Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2082502/chuong-1512.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.