Đến lúc thật sự kết án, vậy coi như xong rồi.
Nếu muốn bảo lãnh cho Lý Binh ra thì phải tốn rất nhiều tiền.
Đảm bảo không nhỏ hơn vài vạn, hai người họ cô nhi quả phụ, nếu có mấy vạn đã sớm cho Lý Binh đi lấy vợ rồi, hiện tại có khi đã có cháu, con trai cũng không đến mức phải đi cưỡng hiếp ai.
“Tôi cũng đồng ý cho hai đứa nó kết hôn.” Bố Vương Anh ra khỏi nhà nói.
“Vậy chúng ta từ đây về sau chính là thông gia.” Mẹ Lý Binh vui vẻ nói.
Ninh Thư nhìn ba kẻ cộng lại cũng phải trên 150 tuổi cứ qua loa như vậy quyết định gả cô cho một tên tội phạm hiếp dâm.
Ý nguyện của cô không ai buồn lắng nghe.
Người ủy thác dưới tình huống ngây thơ mờ mịt như vậy, bị người ta quyết định vận mệnh.
Gả cho tên khốn cưỡng hiếp mình và tổn thương mình.
Vận mệnh nước chảy bèo trôi.
Ninh Thư: Ha ha ha.
Kết thành thông gia thì không mất mặt chắc?
Da mặt Ninh Thư đao thương bất nhập, bị cưỡng hiếp thì sao, mày có thể làm khó dễ được tao chắc, mẹ nó tao cũng không trông cậy có một thằng đàn ông rộng lượng nào đó không so đo việc tao đã từng bị cưỡng hiếp.
Dù có phải cô độc cả đời cũng không cần vâng vâng dạ dạ với thằng nào, chỉ vì mình bị cưỡng hiếp mà phải khom lưng cúi đầu, sợ việc mình bị cưỡng hiếp sẽ khiến cho người đàn ông kia không vui.
Mẹ Lý Binh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2082488/chuong-1519.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.