“Cho nên, giờ cô hãy trở về giết chết số 8 muốn hại cô.”
Ninh Thư: ……
Cứ muốn bọn họ tàn sát lẫn nhau vậy thôi?
Ninh Thư cảm thấy không chỉ đơn giản vậy.
Là từng bước một giẫm nát nguyên tắc và điểm mấu chốt của mọi người.
Vì cầu sinh, vì một ngàn vạn, con người có thể làm ra những chuyện bản thân cũng không thể tưởng tượng nổi.
Lấy mẹ Hứa Hân uy hiếp cô.
Hiện tại Ninh Thư lại không có cách nào liên lạc với mẹ Hứa Hân.
Trạng thái ngăn cách với thế giới bên ngoài.
Trong lòng Ninh Thư chửi thầm, chọn thoả hiệp vì một việc, bạn chắc chắn sẽ phải thoả hiệp vô số lần nữa.
“Số 15 hãy suy xét cho rõ.” Giọng nói bên kia bộ đàm khách khí lại xa cách, nhưng lời hắn nói lại không tốt đẹp như vậy
Bảo cô đi giết người, còn nói đến đơn giản thế.
Ninh Thư thầm giơ ngón giữa, nhưng lại nghĩ đến mẹ người ủy thác, nhược điểm của cô còn ở trong tay đối phương.
Chọc giận đối phương sẽ không có bất cứ chỗ tốt nào.
Trong lòng Ninh Thư khoa tay múa chân giơ vô số ngón giữa, cô dứt khoát tìm một chỗ ngồi xuống, bắt đầu thu thập sương sớm, đổ sương đọng trên lá cây vào miệng.
Buổi sáng có sương dính lên người rất khó chịu.
Cuộc sống trong rừng thật khổ, một bộ quần áo ướt nhẹp vẫn phải mặc, liên tục ngấm mồ hôi, còn đủ loại dơ bẩn.
Ninh Thư cũng không dám kéo cổ áo ra ngửi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2082480/chuong-1538.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.