Chương trước
Chương sau
Ninh Thư lại đợi một đoạn thời gian, nhưng chờ mãi cũng không có tin Cung Phù qua đời.

Chẳng lẽ Cung Phù đã được cứu sống, chẳng lẽ thế giới này còn cất giấu tuyệt thế cao thủ, thần tiên gì đó?

Ninh Thư cảm thấy khả năng này không nhiều, dù sao cũng là thời đại không có pháp thuật, linh khí ít đến đáng thương, sao có thần tiên được.

Cung Dung ngồi trên ghế dài trong hành lang bệnh viện, hai tay ôm đầu, đây đã là lần thứ tư bác sĩ thông báo bệnh tình nguy kịch.

Từ đầu tới cuối em gái hắn đều chưa tỉnh lại, không hề mở mắt ra nhìn hắn một lần.

Bác sĩ nói Cung Phù không kiên trì nổi.

Hiện tại hơi ấn bụng Cung Phù một chút là sẽ lập tức có máu tươi chảy ra từ trong miệng, nội tạng tổn thương nghiêm trọng.

Hiện tại chỉ còn lại một hơi, tim đập rất yếu, có khả năng ngừng thở bất cứ lúc nào.

Cung Dung nghĩ không ra, em gái hắn đang khỏe mạnh, sao thân thể lại chuyển biến xấu nghiêm trọng như vậy.

Cung Dung đứng lên, thân thể hơi lung lay, suýt nữa ngã xuống đất, thư ký Cung Dung nhanh chóng tới đỡ hắn.

“Cung tiểu thư, bệnh nhân đã đi rồi.” Bác sĩ mặc áo blouse trắng bước ra nói với hắn.

Cung Dung che mắt, bước chân loạng choạng đi vào phòng bệnh.

Cung Phù trên giường bệnh bị vải trắng che kín, Cung Dung hít một hơi thật sâu, vén tấm vải lên, nhìn thấy Cung Phù sắc mặt tái xám.

Cung Dung nhắm mắt, kéo vải trắng đắp lại.

Hắn mới là người sắp chết, thế nhưng Cung Phù lại chết trước hắn.

Vậy hắn giả nữ từ nhỏ, làm nhiều chuyện lót đường cho Cung Phù như vậy đều là uổng phí cả sao.

Bệnh của hắn đã phát hiện ra từ nhỏ rồi.

Những năm này tỉ mỉ điều dưỡng, sống được đến giờ đã là cực hạn.

Lấy thân phận phụ nữ quản lý tập đoàn, chính là vì Cung Phù.

Vành mắt Cung Dung hơi đỏ, bất lực, rất bất lực.

“Một ngày nào đó anh cũng sẽ nếm trải mùi vị bất lực.”

Cung Dung đắp vải trắng lên, xoay người rời đi.

Tin tức Cung Phù qua đời phát ra, dù sao cũng là người cầm quyền tập đoàn SR, đột nhiên chết như vậy, khẳng định sẽ gây chú ý.

Đầu tiên là Cung Dung bị bắt cóc, bị giết con tin, Cung Phù lúc lâm nguy nhận nhiệm vụ trở thành người cầm quyền tập đoàn SR.

Sau đó Cung Phù bị bệnh, người cầm quyền tập đoàn SR khi trước – Cung Dung, đột nhiên sống dậy trở về, hiện tại Cung Phù lại chết.

Quần chúng ăn dưa đã bổ não ra đủ các loại đao quang kiếm ảnh, hào môn tranh đấu giết người không thấy máu.

Cũng không biết Cung Phù đã chết có sống lại giống chị gái hay không.

Sống lại trở về giết chết chị gái mình.

Có điều quần chúng ăn dưa phải thất vọng rồi, Cung Phù chết thật, thi thể cũng đã đem đi hoả táng.

Chết đến không thể chết thêm.

Cung Dung tinh thần hoảng hốt tham dự xong lễ tang của em gái.

Mắt hắn thâm quầng, còn phải ứng phó với đám hổ sói không có ý tốt.

Cung Dung gắng gượng chống đỡ, xem như sắp chết cũng phải tìm một người thừa kế thích hợp cho tập đoàn SR, không thể để đám người này chiếm được lợi.

Cung Phù chết không bao lâu, thân thể Cung Dung cuối cùng cũng không chịu nổi, ngã xuống, được đưa đến bệnh viện điều dưỡng.

Thân thể Cung Dung vốn là đèn cạn dầu, giày vò như vậy lại đẩy nhanh tiến độ suy bại tử vong.

Ninh Thư thấy tin Cung Phù đã chết, Cung Phù chết là có thể đòi nửa cái mạng của Cung Dung.

Cuối cùng cũng giải quyết được một chuyện, tiếp theo là Cung Dung, lấy trạng thái thân thể của Cung Dung thì không chống đỡ được bao lâu.

Ninh Thư lười biếng vươn mình, hiện tại bắt đầu tìm bệnh viện tốt cho mẹ Hứa tiếp nhận trị liệu.

Mẹ Hứa cảm thấy bản thân đã tốt hơn một chút, không cần đến bệnh viện cho lãng phí tiền.

Nhưng thái độ Ninh Thư rất kiên quyết, bệnh của mẹ Hứa không phải chọc hai châm là có thể tốt.

Phẫu thuật không thành vấn đề, cái chính là thận thích hợp, dứt khoát đến bệnh viện khám sớm, để khi có thận thích hợp bệnh viện sẽ báo cho bọn họ.

Mẹ Hứa lắc đầu, “Số tiền này con giữ lại, mẹ đã sống đến từng tuổi này rồi, không đáng để phải tiêu nhiều như thế.”

“Có tiền này, về sau con có thể sống nhẹ nhàng một chút, không cần lãng phí trên người của mẹ.”

Ninh Thư: …

“Có thể dùng tiền mua được mạng là chúng ta được lợi rồi, tiền có rất nhiều, về sau lại kiếm, chẳng lẽ mẹ không muốn nhìn thấy con kết hôn, sinh con?”

“Muốn.”

Một phân tiền làm khó anh hùng hảo hán, nhưng hiện tại có tiền, vì sao không chữa?

Thật ngốc!

“Mẹ nghe con.”

Ninh Thư thay mẹ Hứa đến bệnh viện nói chuyện phẫu thuật đổi thận, giao tiền, không nằm viện, chỉ đúng giờ tới thẩm tách* thôi.

*Đây là kỹ thuật loại bỏ chất độc hại trong máu, áp dụng cho người có thận đã ngừng hoạt động

Có thận thích hợp sẽ thông báo cho Ninh Thư và mẹ Hứa.

Lúc sau Ninh Thư liền bắt đầu suy nghĩ về nghề nghiệp của mình, không có bằng cấp cô làm cái gì được?

Mẹ Hứa cảm thấy Ninh Thư trang điểm không tồi, bảo cô đi học trang điểm.

Ninh Thư vỗ đùi, có thể đấy.

Con gái trời sinh thích chưng diện, vừa có thể khiến mình xinh đẹp, vừa có thể khiến người khác xinh đẹp.

Hơn nữa tại thời đại internet phát triển, một cái video trang điểm đều có khả năng kiếm tiền.

Nếu phất lên thì có thể trang điểm cho minh tinh này nọ, nếu không làm nên trò trống gì thì trang điểm cho thi thể, đều có thể nuôi sống chính mình.

Trang điểm là môn kỹ thuật sống, lập thể, đổ bóng, phải phối hợp được với phong cách quần áo riêng.

Mấy thứ này đều phải trải qua hệ thống giáo dục.

Trong đầu Ninh Thư lập tức nhớ tới câu, “Thẩm mỹ viện Lam Tường, làm cuộc sống của bạn trở nên tươi đẹp.”

Đúng là sắp thành thật rồi.

Mẹ Hứa thấy Ninh Thư đồng ý liền hỗ trợ tìm trường học, còn hỏi Ninh Thư có muốn đi du học không.

Có mục tiêu là chuyện tốt, từ từ tới đi.

Ninh Thư mỗi ngày đúng giờ mở TV xem tin tức, xem Cung Dung đã chết chưa.

Trên TV không có tin tức gì, Ninh Thư lên mạng tìm.

Trên mạng Ninh Thư phát hiện một cái video ngắn, đang rất hot, trên Weibo nơi nơi đều chia sẻ.

Ninh Thư ấn mở, nhìn thấy rõ ràng Cung Dung một thân đồng phục bệnh nhân.

Mà lại là Cung Dung với mái tóc ngắn, vô cùng tuấn lãng, bởi vì sinh bệnh lại mang theo khí chất suy nhược, quá câu tâm người ta.

Cung Dung ngồi trên giường bệnh trắng như tuyết, ánh mặt trời ấm áp xuyên qua cửa sổ chiếu lên người hắn, xuất trần lại mông lung.

Phòng bệnh không có những tiếng kêu rên thống khổ, Cung Dung chỉ như đang quay một bộ phim văn nghệ duy mĩ.

“Người nào đó, tôi muốn gặp cô.” Cung Dung nói vào ống kính.

Vô số thiếu nữ động tâm kêu gào “Em chính là người nào đó, em cũng muốn gặp anh”.

Ninh Thư nghe lời này là biết người Cung Dung tìm chính là cô, đã bị bệnh, còn tìm cô làm gì?

Trong lòng Ninh Thư tràn ngập cảnh giác, cảm thấy gần đây bản thân sống rất yên ổn an bình.

Không cần lo lắng đề phòng, không cần trốn đông trốn tây, hiện tại Cung Dung lại muốn làm gì?

Ừm, mi nói muốn gặp là gặp được chắc, ta không đi, để mi thương tiếc suốt đời, a ha ha ha…

Cung Dung hiển nhiên là nằm viện rảnh đến nhức trứng, mỗi ngày đều quay một cái video ngắn.

“Hôm nay là ngày thứ hai, người nào đó, tôi muốn gặp cô.”

“Hôm nay là ngày thứ ba, người nào đó, tôi muốn gặp cô.”

“Hôm nay là ngày thứ tư, người nào đó, tôi muốn gặp cô.”

“…”

Nơi nào có Cung Dung đẹp trai đi đến, nơi đó tâm rơi đầy đất, dưới Weibo của hắn, một đám ngao ngao nói mình trầm mê sắc đẹp không cách nào tự kiềm chế, nam nữ đều có.

Video ngắn Cung Dung quay Ninh Thư đều xem, điểm chú ý điểm của cô đặt ở trên mặt Cung Dung, bởi vì sắc mặt của hắn ngày càng kém.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.