Edit: Bạc Hà, EE
Anh trai thơm đưa cho Ninh Thư và Văn Hưng mỗi người một mắt kính, thật ra chỉ có nửa bên kính, dùng để định vị.
Ninh Thư đeo mắt kính lên, toàn bộ bản đồ thành phố đều xuất hiện ở trước mặt cô, lại còn có điểm đánh dấu đỏ.
Xịn sò ghê.
Như vậy tìm kiếm Dị Hình trở nên dễ hơn nhiều, không sợ Dị Hình chạy trốn.
Loại vật này Ninh Thư chưa từng gặp, ở hệ thống thương thành cũng chưa từng thấy.
Có chi viện, Ninh Thư thở phào một hơi, lực lượng cá nhân dù sao cũng có hạn, vẫn phải dựa vào tổ chức chi viện.
Trên người anh trai thơm mặc quân trang, trên tóc vẫn bôi cả đống keo xịt tóc thơm lừng.
Đồ u mê keo xịt tóc không lối thoát!
Bôi nhiều dễ hói đầu nhé.
Thế giới kia thấy anh trai thơm toàn mặc áo sơ mi hoa, hôm nay lại sang quân trang.
Nói thật, trên người anh trai thơm, Ninh Thư không cảm nhận được sự kiên nghị và trung thành của quân nhân.
Vẫn rất loè loẹt.
Ninh Thư ngứa ngáy trong lòng, cô có rất nhiều nghi vấn, muốn hỏi.
Có điều Ninh Thư nhịn được, có một số việc, không phải thứ mà tầng lớp của cô cần biết.
Biết cũng vô ích, có điều ở trong một tổ chức lớn, cũng rất có cảm giác an toàn.
“Được rồi, tách ra giải quyết mục tiêu đi.” Anh trai thơm không nói gì thêm.
Văn Hưng nhìn về phía Ninh Thư, “Cô đi một mình được chứ?”
Ninh Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2082449/chuong-1583.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.