Edit: EE
Ninh Thư khuyên can mãi mới tránh được Liên Kiều để đi dạo, bảo Liên Kiều chờ trước tửu lâu.
Ninh Thư bám theo xe ngựa Y Tình.
Trong xe ngựa, Y Tình thít chặt miệng vết thương của Hồng Lăng, tránh cho đổ máu quá nhiều dây ra ngoài.
Xe ngựa nhanh chóng chạy ra ngoài thành, tới trang viên ở ngoại ô.
Đây là một trang viên nhỏ, không gây chú ý.
Hồng Lăng bị kéo xuống khỏi xe ngựa, Y Tình ưỡn lưng thẳng tắp, cầm súng chỉ vào Hồng Lăng.
Hồng Lăng biết thứ này lợi hại, lấy tay chống không ngừng lui ra sau, thống khổ nói: “Y tiểu thư, ngươi nghĩ kỹ đi, ngươi giết ta rồi thì ngươi và thế tử còn tương lai không?”
Y Tình trấn định nói: “Có hay không ta không biết, nhưng ai lại quan tâm một người chết chứ, nếu Trác Triệt Nhiên biết thái độ của ngươi đối với ta, chỉ sợ hắn sẽ tự ra tay giết ngươi.”
“Biết tại sao ta tự tin thế không, chính là vì thứ trên tay ta đây.” Y Tình nhắm mắt, bóp cò súng, bắn vào ngực Hồng Lăng.
Súng được trang bị ống giảm thanh, lúc nổ súng chim chóc trong rừng cũng không bị kinh động bay tán loạn.
“Tìm chỗ chôn đi.” Thanh âm Y Tình có chút run rẩy, ở xã hội pháp trị cô ta là một cảnh sát chính nghĩa, nhưng tới nơi đây lại nổ súng bắn chết một người.
Có điều Y tình không thể không làm vậy, bởi vì trong trang viên có người tới báo, trong quân đoàn có người phản bội, hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2082430/chuong-1607.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.