Edit: Bạc Hà
Liên Kiều bị oan uổng chọc tức, bộ dáng oán khí tận trời, hận không thể cắn chết Y Tình.
Ninh Thư rất bình tĩnh uống một ngụm trà, “Là ta cho nàng cơ hội, cũng may ta cũng có thu hoạch.”
“Tiểu thư, người đang nói cái gì vậy.” Liên Kiều vừa tức giận vừa mờ mịt.
“Không có gì, chuẩn bị cho ta nước ấm, ta tắm nhanh một chút.” Ninh Thư nhìn vẻ mặt đỏ bừng của Liên Kiều nói, “Ngươi nên rửa mặt bằng nước lạnh, tỉnh táo lại đi.”
“Tiểu thư, chẳng lẽ người không tức giận.” Liên Kiều nghĩ muốn đấm ngực, “Nô tỳ tức chết mất, còn chưa gặp qua người ti tiện như thế bao giờ đâu.”
Ninh Thư tỏ vẻ, còn có một số người không thể tưởng tượng ngươi chưa từng gặp qua.
“Đừng tức giận, không nói nữa, đi chuẩn bị nước đi.”
Liên Kiều thay Ninh Thư chuẩn bị nước tắm, sau khi Ninh Thư rửa mặt, lấy giấy cùng bút lông bắt đầu luyện chữ.
Ninh Thư dùng bút lông chấm mực, chậm rãi luyện chữ.
Tay Ninh Thư không lưu loát, bởi vì cô đang bắt chước nét chữ một người.
Chữ Cố Phồn Lũ, nét chữ của Cố Phồn Lũ thanh tú phóng khoáng.
Ninh Thư nhìn thấy chữ Cố Phồn Lũ lưu trên bộ sách, trong đầu nắm được nét chữ của Cố Phồn Lũ.
Cô liền bắt chước hết lần này đến lần khác.
Ninh Thư một bên luyện chữ, một bên nói với Liên Kiều: “Ngươi cũng đừng đứng trơ ra đó, thu dọn đồ đạc đi, ngày mai đi trang viên.”
“Tiểu thư,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2082429/chuong-1608.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.