Edit: vyka
Beta: EE
Mọi chuyện xong xuôi, Ninh Thư chậm rãi đánh xe ngựa về.
Liên Kiều vừa ngủ dậy, nhìn thấy Ninh Thư liền vội vàng hỏi: “Tiểu thư, người đi đâu vậy?”
“Buổi sáng không khí trong lành, ta dắt ngựa đi dạo.” Ninh Thư xuống xe ngựa, buộc ngựa lại sau đó rửa tay.
Người trong trang viên mang đồ ăn sáng đến, cũng không quá phong phú, là hai món ăn nhẹ.
“Tiểu thư, khi nào chúng ta trở về?” Liên Kiều hỏi Ninh Thư.
Ninh Thư nói: “Ta cảm thấy ngươi cần uống thuốc kiềm chế cảm xúc.”
Mỗi ngày đều nhao nhao muốn trở về, mới ra ngoài, dù sao cũng phải ở lại đây 7-8 ngày, sau đó chắc sẽ có tin tức từ Hán Dương.
Liên Kiều: ???
Dùng xong bữa sáng, Ninh Thư đi dạo xung quanh trang viên. Trang viên rất lớn, có cây ăn quả có vườn rau, nuôi gà nhốt vịt, còn có chó chạy khắp nơi, cá bơi lội trong con suối nhỏ, còn thấy cả mấy con tôm con.
Tá điền* làm cỏ ngoài đồng, vác cuốc đi quanh ruộng, giẫm lên cỏ dại mọc đầy bờ.
*Tá điền: những người nông dân lao động trong lĩnh vực nông nghiệp, hoạt động chính là canh tác đất thuê.
Hoa cỏ dại đung đưa theo gió.
Quang cảnh nông thôn yên bình, ở nơi này còn thoải mái hơn ở trong Hầu phủ, không đến mức động một chút là hành lễ.
Ở vị diện hiện đại cũng không nhìn thấy môi trường tốt như vậy, càng không có không khí trong lành như thế này, Ninh Thư hít một hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2082427/chuong-1609.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.