Edit: Bạc Hà
Beta: EE
Liên Kiều là một người thẳng tính, trước mặt Ninh Thư có cái gì thì nói cái đó.
Ninh Thư trợn tròn mắt, nói vậy không sợ cô khó chịu à?
Ninh Thư rửa tay, hỏi: “Vậy ngươi muốn ta làm thế nào?”
“Những người đó chính là cỏ đầu tường*, trước kia tiểu thư đắc thế thì ra sức nịnh nọt, hiện tại quay đầu lại nói xấu sau lưng tiểu thư, quả thực là tiểu nhân.”
*Cỏ đầu tường: loại cỏ yếu ớt, dùng để chỉ những người ba phải, gió chiều nào thuận theo chiều đó.
Liên Kiều cầm khăn lau tay cho Ninh Thư.
Ninh Thư nói: “Liên Kiều, về sau những chuyện này không cần nói với ta, người khác nói gì cũng mặc kệ đi.”
Ninh Thư ngược lại không quan tâm, chỉ sợ Tô Trúc Như trở về nghe thấy mấy lời này liền hối hận.
Có điều Tô Trúc Như ở thanh lâu ngọc nát hương tàn, bán rẻ tiếng cười sống qua ngày, trình độ đả kích này đối với cô ấy cũng không tính là gì.
“Vâng, nô tỳ nhớ kỹ, nô tỳ sẽ không bao giờ lấy mấy chuyện này làm tiểu thư phiền lòng.” Liên Kiều cắn môi, thanh âm nghẹn ngào.
“Ừm, Y gia có tin tức gì không, có ăn mày đến đưa tin chưa?” Ninh Thư chuyển đề tài.
Liên Kiều lắc đầu, “Lúc này trên đường không có người, ăn mày cũng không tới đưa tin.”
“Vậy sao, vậy đi xoa bóp cho lão thái quân.” Ninh Thư đến viện lão thái quân xoa bóp cho bà, đưa một chút linh khí vào trong thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2082413/chuong-1616.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.