Edit: Bạc Hà, EE
Nói về tuyển tú mà Ninh Thư lại đột nhiên có cảm giác như người ta đang chọn gia súc, nhìn răng nhìn miệng, nhìn thân hình, nhìn tay chân các kiểu các kiểu.
Quả thật càng nghĩ càng buồn cười, mỹ nhân đứng thành hàng cho chọn.
Sau đó bị nhốt trong một cái lồng sắt, lấy mạnh loại yếu, mẹ mạnh mẽ mới đủ sức nuôi dạy con.
“Nhưng mà…” Liên Kiều sốt ruột, “Vậy cũng không thể để Nhị tiểu thư đi được.”
“Không có Nhị tiểu thư cũng không chắc chắn là ta sẽ được tuyển.” Ninh Thư nhìn dáng vẻ sốt ruột của Liên Kiều, “Được rồi, chuyện này có gì mà phải lo lắng.”
“Tiểu thư, nô tỳ vội muốn chết vậy mà người còn bày ra cái dạng này, tiểu thư có thể đừng bắt nạt nô tỳ nữa được không.” Liên Kiều cảm thấy bản thân giống một con ruồi đang bay loạn trong bình.
Sau đó thấy tiểu thư ở bên cạnh cười híp mắt nhìn mình, lòng Liên Kiều quả thực…
“Nếu thật sự phải vào cung thì ngươi nên bình tĩnh chút, trong cung nhiều quý nhân, ngươi cứ kêu kêu quát quát như vậy đắc tội quý nhân thì phải làm sao?” Ninh Thư lắc đầu nói, bắt đầu thêu hoa.
Quà mừng thọ này có thể nói là Ninh Thư hao tổn tâm lực, tài thêu thùa gì cũng lấy ra dùng hết.
Thứ này cũng rất tốt trong việc bồi dưỡng tình cảm, giống với vẽ tranh, chẳng qua dùng kim chỉ thay bút vẽ.
Ngày hôm sau Vinh Quốc Phu nhân cho gọi Ninh Thư, đồng thời còn có Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2082409/chuong-1618.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.