Chương trước
Chương sau
Bây giờ linh hồn Ninh Thư rất yếu, đây còn là vị diện cao cấp, cảm giác lúc truyền tống như thân thể vừa bị nghiền một lần vậy.

Linh hồn như vừa bị ép thành trang giấy, sau đó bị nhét vào trong cơ thể, đơn giản mà thô bạo.

Cực đau khổ á.

Ninh Thư mở to mắt ọe ọe ói ra, vị diện này khó chịu hơn vị diện trước.

Chẳng lẽ so xem vị diện nào cao cấp hơn?

Ninh Thư đang nôn, có người ở sau nhẹ nhàng vỗ lưng cho cô, dịu dàng hỏi: “Sao vậy?”

Ninh Thư dùng tay áo lau miệng, quay đầu nhìn thấy một người đàn ông, hắn có một đầu tóc đen nhánh, thấy Ninh Thư nhìn mình chằm chằm, mặt đỏ lên: “Nicole, em không sao chứ?”

Ninh Thư lắc đầu: “Vẫn ổn.”

Ninh Thư nhìn xung quanh, thấy bên cạnh có rất nhiều thi thể, là loại động vật toàn thân bao trùm bởi vảy trắng, rất kỳ quái.

Ừm, có quái thú!

Ninh Thư chưa lấy cốt truyện, chưa biết bối cảnh thế giới này.

“Em sao rồi?” Người nam nhân hỏi Ninh Thư.

Ninh Thư khoát tay: “Không sao, chúng ta nghỉ ngơi một chút đi.”

“Được.” Hắn gật gật đầu, lấy ra một thứ giống bánh mì lại không giống bánh mì đưa cho Ninh Thư.

Ninh Thư xé cái tạm thời gọi là bánh mỳ này thành hai nửa, một nửa đưa cho người đàn ông.

Hắn hơi kỳ quái nhìn Ninh Thư: “Em ăn đi, tôi không ăn cái này.”

Ninh Thư thấy hắn lộ vẻ mặt kỳ quái như vậy, không biết có phải đã phạm vào kiêng kị gì hay không, bèn yên lặng gặm bánh mì.

Người đàn ông vỗ vỗ lưng Ninh Thư, “Ăn chậm một chút, cẩn thận nghẹn, vừa nôn xong nên cứ ăn từ từ thôi.”

Ninh Thư ừ một tiếng, nuốt xuống miếng bánh mì khô khốc, bắt đầu tiếp thu cốt truyện.

Đây là thế giới của con người và vũ khí, mà tên đang đứng bên cạnh cô lúc này chính là vũ khí.

Ninh Thư: …

Hắn là một cái cung, là một vũ khí tấn công tầm xa.

Các vũ khí đều là do cùng do một loại cây mặt trăng kết quả ra.

Khi chín, sẽ được con người hái xuống rồi ký khế ước với người hái.

Sau khi ký khế ước, trên người hai bên đều xuất hiện khế văn.

Đương nhiên loại khế ước này có thể giải trừ, hơn nữa vũ khí và người còn có thể tiến hành hợp tác tạm thời.

Vũ khí có thể biến thành người nhưng cái bọn họ ăn là thú mặt trăng.

Vũ khí chỉ cần săn giết loại thú này là có thể thu được năng lượng.

Vài vũ khí có thể hợp tác cùng con người săn giết thú mặt trăng để ăn.

Vũ khí chỉ người có thể sử dụng, mà chỉ có vũ khí mới có thể giết chết thú mặt trăng.

Hai bên dựa vào nhau.

Vũ khí xem thường con người có thân thể yếu ớt, nhưng chỉ đành chấp nhận cho con người sử dụng để giết chết thú mặt trăng, lúc đó mới được ăn.

Vũ khí có thể biến thành người nhưng không ai coi vũ khí là con người, vì khác biệt chủng tộc.

Vũ khí có thể cùng con người XXX nhưng vũ khí nữ không thể mang thai và vũ khí nam không thể làm phụ nữ loài người mang thai.

Ninh Thư suy đoán có thể là do cách li sinh sản.

Hơn nữa vũ khí không thể ăn đồ ăn của con người bởi vì họ không có vị giác, ngược lại còn gây ảnh hưởng nhất định đến bản thân họ.

Nếu vũ khí ăn những thứ đó, sẽ bị gỉ, ngu ngốc.

Cho nên vừa rồi Ninh Thư đưa hắn bánh mì, hắn mới có vẻ mặt kì lạ.

Cây mặt trăng, thú mặt trăng, ai cũng không biết tại sao lại gọi như vậy.

Thế giới vũ khí này rất rối mắt, nam, nữ, đơn, kép, đa…

Khi biến thành người, một người, sinh đôi, đa sinh.

Vũ khí nhiều đến khó thể tưởng tượng được.

Cung, nỏ, súng, côn, đao, kiếm, giáo, khiên, rìu, búa, kích*, roi, chùy, xiên, bồ cào, mác**.

*kích (halbert): một loại binh khí xưa.

**mác: cái thương, cái giáo binh lính ngày xưa dùng đánh trận.

Còn có các loại ám khí.

Trừ mấy cái này còn có trường thương, đạn pháo…

Vũ khí còn phân loại: tầm xa, tầm gần, phòng ngự, đủ loại đa dạng đa biến.

Đây là một thế giới tồn tại vũ khí, con người và thú mặt trăng.

Thú mặt trăng ăn các loại khoáng thạch để lớn lên, hơn nữa còn thích tấn công vũ khí, mà vũ khí lại nhờ săn bắt thú mặt trăng để ăn bổ sung năng lượng.

Chính là một vòng tròn tuần hoàn.

Giống vậy, thú mặt trăng cũng là một tồn tại cực nguy hiểm đối với con người.

Thú mặt trăng có thể phóng ra pháo laser trong trình độ nhất định.

Mà chúng còn dựa vào ánh trăng để thực hiện chu kỳ biến hóa, tấn công thành trì của con người.

Kìm hãm lẫn nhau, quan hệ phát triển qua lại, không có thú mặt trăng thì vũ khí cũng không có đất dụng võ.

Đương nhiên cũng có vũ khí có điều kiện tốt từ nhỏ, bọn họ không cần dựa vào loài người hỗ trợ săn bắn.

Được loài người tung hô, còn có vũ khí sùng bái.

Ngoài vũ khí, con người, thú mặt trăng, còn có một loại vũ khí nữa: vũ khí bị hắc hóa.

Một vài vũ khí bị người sử dụng làm nhục, bị đối đãi hèn hạ, dâm loạn, tàn nhẫn nên chọn hắc hóa, nội tâm vặn vẹo, oan khuất, tràn ngập oán hận, uống máu chủ nhân, ăn thịt chủ nhân, thoát khỏi trói buộc. Loại vũ khí này gọi là vũ khí sa đọa.

Người ủy thác tên Nicole, là một võ sư, thực ra cũng chưa hẳn là võ sư, vì cô không đủ tiền để sử dụng vũ khí.

Vũ khí cũng cần tiền, có tiền có thể mời người ta đi săn cùng, không cần khế ước cùng con người.

Một vài vũ khí tự do, lúc đói thì dùng tiền để võ sư giúp hắn săn mồi.

Nicole không có vũ khí, đành tìm vũ khí ở trong một đống rác vũ khí.

Đống rác vũ khí là nơi có vũ khí đã chết hoặc bị gãy, hoặc đã mất đi giá trị sử dụng, bị ném vào đây kéo dài hơi tàn. Không có con người sử dụng để săn bắn, vũ khí chỉ có thể chết đói.

Toàn thân Cung nỏ Lal đều bị thương, được Nicole tìm thấy.

Lal cũng chính là tên người đàn ông tóc đen.

Cung nỏ Lal vốn muốn chết, bản thân hắn là một loại nỏ nhỏ, là vũ khí tấn công tầm xa.

Bắn xa thì lực sát thương không đủ, bắn gần thì dễ bị phát hiện, nói tóm lại, so với các vũ khí khác thì là một vũ khí yếu ớt.

Một võ sư không chỉ có một loại vũ khí, tấn công và phòng ngự đều có.

Phải phối hợp lẫn nhau.

Nhưng mà Nicole với Cung nỏ Lal, một võ sư nghèo nàn với một vũ khí sống lại từ đống rác, hai người lênh đênh sống trong thế giới nguy hiểm này.

Gian nan tiết kiệm tiền, giúp đỡ lẫn nhau, dù cho Cung nỏ Lal bảo Nicole đi tìm vũ khí khác.

Nhưng Nicole không muốn, hai người đều có tình cảm với đối phương. Tuy vậy trong lòng Cung nỏ Lal thấy tự ti, cảm thấy Nicole nên có được người tốt hơn.

Vốn hắn phải có chỗ thiếu sót mới bị đem đi xử lý.

Hắn có thể vì Nicole trả giá cả sinh mệnh, bảo vệ Nicole nhưng không có gan nhận lấy tình cảm của Nicole.

Người và vũ khí rất khó có kết quả tốt, vũ khí sẽ không già đi nhưng tuổi thọ có hạn, không thể đem đến cho người ta một gia đình hoàn thiện.

Có thể chỉ là tình cảm nhất thời, cuối cùng vẫn là con người sống với con người cả đời.

Cũng có người xem thường vũ khí, một người bên vũ khí cả đời, sẽ bị người ta cười chết.

Cung nỏ Lal biết ơn Nicole đã cứu mình khỏi đống rác.

Như một kỵ sĩ, khiêm tốn, anh dũng, trung thành bảo vệ Nicole, sau này Nicole trở nên mạnh hơn nhưng vẫn không có vũ khí khác.

Chỉ ký khế ước với mỗi Cung nỏ Lal, các vũ khí khác chỉ tạm thời sử dụng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.