Edit: USER
Beta: Suhao, Bạc Hà
Khi người khác hỏi, Hoàng Tinh luôn nói rằng cô bị ngã.
Ừm, mỗi lần đều ngã bị thương trên mặt à, mà lần nào ngã trên mặt cũng in năm ngón tay đỏ chót ha.
Ninh Thư đeo khẩu trang, mặt trong khẩu trang ma sát với mặt khiến mặt càng thêm sưng, đau rát, cô dùng khăn lụa quấn quanh đầu, đeo kính râm lên.
Ninh Thư cảm thấy mình như là một cô gái Ả Rập vậy, đi ra ngoài lúc nào cũng phải quấn khăn đen.
Ninh Thư đạp xe chở hai đứa nhỏ đến trường học.
Đến cách cổng trường tiểu học không xa, Ninh Thư dừng lại không tới gần cổng, nói với Mã Lam Lam: “Con vào đi, mẹ ở đây nhìn con.”
Mã Lam Lam nhảy xuống từ xe đạp, Ninh Thư nhìn cặp sách cũ trên lưng Mã Lam Lam, nói: “Khi nào nghỉ học mẹ sẽ đưa con đi mua cặp mới, mua đồ dùng học tập mới, mua quần áo mới.”
Mã Lam Lam mở to hai mắt, ngạc nhiên nhìn Ninh Thư, vội vàng hỏi: “Thật ạ?”
Ninh Thư muốn cười một chút, kết quả lại đụng vào miệng vết thương, đành nói: “Đương nhiên là thật.”
“Mẹ ơi, con cũng muốn mua váy.” Mã Song Song bên cạnh đáng yêu nói.
“Mẹ sẽ mua hết.”
Nhìn bóng dáng Mã Lam Lam nhảy nhót vào cổng trường, Ninh Thư thở dài một hơi.
Cặp chị em này chắc rằng quanh năm suốt tháng đều không bao giờ được mua đồ mới.
Quần áo đều là người khác cho, nhà này một cái, nhà kia một cái.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2082357/chuong-1659.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.