Edit: Đam
Beta: Bạc Hà, EE
Bất hạnh rơi xuống nhà bọn họ giống như phản ứng dây chuyền.
Là do cô bị chảy máu mũi nên mới xảy ra những chuyện như vậy, nếu không Ninh Vinh cũng sẽ không đưa cô về nhà trước rồi lại quay lại đón cô gái đó.
Để mà gặp tai nạn.
Còn vì Ninh Diệu bận chơi bóng rổ nên không ai đến đón cô, nhiệm vụ đưa cô về nhà liền rơi xuống người Ninh Vinh.
Ninh Thư nhìn chằm chặp trần nhà, bệnh bạch cầu, người bị loại bệnh này nhất định sẽ chết.
Cô sẽ chết hay sống.
Không biết anh cả giờ sao rồi?
Ninh Thư cảm thấy trong lòng trống rỗng, đầu óc cũng trống rỗng.
Vô cùng trống rỗng, muốn khóc cũng khóc không được.
Cửa phòng bệnh mở ra, Ninh Diệu bước vào, trên người vẫn đang mặc đồng phục chơi bóng rổ, trên áo in số 5 to bự.
“Anh.” Ninh Thư gọi.
Trên người Ninh Diệu hơi bẩn, vẻ mặt cậu mơ màng, ôm lấy đầu, gào lên với Ninh Thư: “Vì sao, vì sao chuyện này lại xảy ra trong nhà chúng ta.”
Đúng vậy, vì sao những bất hạnh này lại đến với chúng ta.
Nước mắt Ninh Thư không thể khống chế mà trào ra, cô không có năng lực thay đổi những chuyện này, đứng trước sự cố bất ngờ, cô càng không có năng lực thay đổi.
Sinh mạng mong manh vô cùng, mẹ chết rồi, cô bị bệnh bạch cầu, có thể mai sẽ chết, có thể tối nay lúc ngủ sẽ chết.
Mãi tràn ngập sự không xác định.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2082351/chuong-1677.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.